Montag, 13. November 2017

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 76



Trích: Thung Nham

Kỳ vĩ hoang sơ rừng NGUYÊN sinh
Ngàn VẠN chim CÒ dưới bình minh
Hang ĐỘNG kéo DÀI thiên kỳ thú
Phượng HOÀNG bay ĐẬU đất YÊN bình

Hoàng quang Thuận

Thôi tôi xin ông Thuận, ông đừng làm thơ nữa. Vì thơ ông bốc mùi thum thủm khó ngửi lắm. Ông không có khả năng và một chút tri giác nào để làm thơ. Tuy rằng ông khoe: thơ ông rất được vừa mũi đảng cộng sản vô thần, nhưng lại

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 75



Trích: Xuyên Thủy Động

Thủy Động muôn ngàn ánh SAO sa
Lân quang óng ánh dãi ngân hà
Đại bàng tung cánh trong hang động
Cửa RA là MẸ cửa VÀO cha.

Hoàng quang Thuận

Bài thơ vưà bằng cái lỗ mũi nhưng ông Thuận đã nhét đầy 4 lỗi vào đó rồi. Vậy đừng đổ vấy cho vua Trần trình độ kém nên nhập đồng bừa vào ông mà phán bậy ra thơ nàyn chứ không phải do ông hay thuê ai đó tự nghĩ ra.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 74



Trích: Chuà Thượng

Chùa Thượng quay mặt hướng phía Đông
Bệ ĐÁ thờ Phật Bà Quan Âm
Sơn thần thổ địa chầu HỮU tả
Linh THIÊNG cứu NẠN khắp DƯƠNG trần

Hoàng quang Thuận

Đếm được 5 lỗi cơ bản. Đúng là đại bần cố nông Chí Phèo làm thơ sặc mùi phân bắc cuả ông đại tướng Nguyễn Chí Thanh.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận phần 73



Trích : Chuà Hạ

Phượng bay chim múa trước sân chùa
Hai TẦNG tám MÁI cổ kính xưa
Mạo Cổ Thần Thanh bức đại tự
Thị CHÍN trên CÀNH quả đung đưa

Hoàng quang Thuận

Bốn câu và 4 lỗi cơ bản. Phượng ở đâu bay và chim nào múa trước sân chùa? Viết thế có quái gì đáng gọi là thơ. Tác giả hay vua Trần nhập mộng báo cho, từ đâu mà có chim Phượng?

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 72



Trích: Bích Động

Lung linh ngọc quý của trời Nam
Động XANH ngọc BÍCH ghép TÊN vàng
Ngũ nhạc triều quy Long hội tụ
Thanh tao thi vị cảnh thôn trang.

Hoàng quang Thuận

Bài thơ có 3 lỗi cơ bản về niêm luật thơ.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 71



Trích: Đại Vương Trần Quốc Tuấn

Hưng Đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn
Trung vua yêu nước một lòng nhân
Ngàn thu hương khói đền HIỂN thánh
Sử XANH danh TƯỚNG của VUA Trần

Hoàng quang Thuận

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 70



Trích: Hào Khí Đông A

Ba lần chiến thắng giặc Nguyên Mông
Hào khí Đông A, nhất cõi trần
Vó ngựa Nguyên Mông cày đất Bắc
Đại VIỆT ngàn NĂM rạng non sông

Hoàng quang Thuận

Đếm có 2 lỗi phạm đường qui. Một bài thơ dấm dớ hội tề, chỉ có 4 câu tủn mủn mà hai lần viết chữ " Nguyên Mông" Chứng tỏ người này rất nghèo nàn về chữ nghĩa, văn cảnh, trí tuệ, cảm xúc và tâm hồn dưới đáy của xã hội. Tôi không nghĩ đây là thơ. Chỉ là những câu mở đầu cuả một bài diễn văn nhàm chán của các lãnh tụ cộng sản quen viết và nói như vậy.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 69



Trích: Làng Việt Cổ

Cây chuối cây môn Làng Việt Cổ
Nằm bên núi đá mọc ngàn xưa
Cạnh suối ông già ngồi đẽo gỗ
Cày tre dây bện với người bừa

Hoàng quang Thuận

May mắn hiếm hoi có bài này tôi nên xếp vào dạng thơ mới; vì Thuận hay vua Trần viết như vậy là ổn theo phép niêm câu 1 niêm câu 2 và câu 3 niêm câu 4.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 68



Trích: Hòn Vọng Phu

Chiến chinh tràn khói lửa binh đao
Vọng PHU chờ HẾT kiếp má đào
Chinh PHU chiến TRẬN chàng có nhớ
Bồng con hóa đá tự năm nào

Hoàng quang Thuận


4 lỗi cơ bản. Một người làm thơ tồi tàn kém cỏi dốt nát nhất trong lịch sử Việt Nam, nhưng lại được đảng và nhà nước và các cơ quan văn hoá Việt Nam tôn vinh lên hàng thơ thánh thơ thần, đỉnh cao cuả trí tuệ. Chứng tỏ nền văn hoá của nước này đã đến thời mạt vận. Cóc nhái nhảy lên làm thày tác yêu tác quái để tranh giành xôi thịt danh vọng bổng lộc.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 67



Trích: Sông Ngô Đồng

Lượn mình uốn khúc dải LUẠ đào
Thái TÔNG du NGOẠN cảnh TIÊU dao
Ngô ĐỒNG rợp MÁT hai SƯỜN núi
Thần tiên hang động dưới ÁNH sao

Hoàng quang Thuận

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 66



Trích:Hang Ba

Sơn thần rủ rễ gió PHẤT phơ
Cá sấu xếp hàng nằm DÀI chờ
Suối TRONG tiên TẮM quên XIÊM áo
Mấy BỘ còn NGUYÊN nằm TRÊN bờ

Hoàng quang Thuận

Thơ này đọc lên biết ngay là của một anh chàng thi sĩ khùng rất vớ vẩn lôm côm vô học làm thơ rồi. Chỉ có 4 câu với 28 chữ thôi thôi mà đếm được 8 lỗi cơ bản phạm luật đường thi mà dám lếu láo trám vào miệng vua Trần, đúng là hạng kiêu binh cậy quyền thế coi trời bằng vung.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 65



Trích: Chuà Nhất Trụ

Nhất trụ chuà xưa đất cố đô
Ngàn năm bia đá có phai mờ
Tiền đường thượng điện thờ Mẫu tổ
Bát giác lời kinh ngộ THIÊN cơ

Mặt chuà quay về hướng PHIÁ tây
Cột KINH vững CHẮC bệ đá dày
Linh ỨNG vua LÊ lòng TIN Phật
Ngự ĐIỆN chầu KINH khói sương đầy

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận 64



Trích: Núi Văn Núi Võ

Văn võ song toàn cặp núi đôi
Phượng hoàng hạ cánh giữa lưng đồi
Thuyền xuôi cánh nhạn vào Tam Cốc
Kỳ vĩ trời xanh hiếm TRÊN đời

Hoàng quang Thuận

Bài thơ lỗ mũi này, ông Thuận nhét vưà đủ một lỗi đường qui, khó mà tin, thơ này là do vua Trần mớm cho? Không biết Thuận nhặt cọng rác này ai thải ra mà nâng niu vậy hay tự nghĩ ra?

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 63



Trích: Kẻm Gió

Sông nằm ở giữa núi hai bên
Nội ngoại nghi môn thật vững bền
Kẻm Gió đẩy thuyền đưa nhẹ gió
Trần gian sao giống ở CÕI tiên

Hoàng quang Thuận

Kẻm gió là tiếng địa phương? Hay là hẻm gió, hẽm gió?

4 câu tủn mủn có một lỗi phạm đường qui.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 62



Trích: Tam Cốc

Nước mòn vách núi hẻm ĐÁ vôi
Biển cả ngàn xưa đã XA rồi
Ngô ĐỒNG uốn LƯỢN theo vách núi
Sông soi bóng nhạn cánh chim trời

Hoàng quang Thuận

Muôn thuở thì vẫn cứ là cậm cạnh, thơ này thì khó mà ngẩng mặt nhìn trời xanh được cứ tăm tối mãi thôi. Đọc thơ thì biết thừa cha đẻ của nó chỉ là hạng tiểu nhân tầm thường kém cỏi vô học bất tài Dù có là giáo sư tiến sĩ này nọ chỉ là thứ đồ hư danh làm đỏm mà thôi. Tôi cứ phải đếm mỏi cổ mãi, bài này phạm 4 lỗi cơ bản không thể ba trợn ba trạo cãi lý đây là thơ hiện đại, cải tiến cho phù hợp với bước tiến của thời đại, thơ đường biến thể biến cách để đạt đến đỉnh cao của trí tuệ cao siêu thượng hạng.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 61



Trích: Đền Vực Vông

Vực Vông trung liệt đền linh thiêng
Hiển thị rằm giêng sáng rực đền
Liệt nữ anh hùng còn sống mãi
Chuyện tình chung thủy gái thuyền quyên

Hoàng quang Thuận

Bài này may mắn cho ông Thuận, không có lỗi phạm qui, nên xếp vào thơ mới không ở trong đám thơ tự do hổ lốn ông Thuận đã nhét chặt bị nhưng vần chưa gọn, lời thơ ngô nghê ú ớ.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 60



Trích: Chuà Hoa Sơn

Lớp lớp đá chồng đường RÊU phủ
Hoa Sơn nhũ động tự ngàn xưa
Hương thị khói sương mờ lãng đãng
Lưng chừng sườn núi một ngôi chùa

Quần tiên tụ hội ở nơi đây
Long LANH đáy NƯỚC dòng suối đầy
Tiên cảnh bồng lai nơi cõi Phật
Ngũ SẮC hang TRẦN áng MÂY bay

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 59



Trích: Đạt Ma

Đạt Ma sư tổ nhắm MẮT thiền
Thiện NAM tín NỮ có kiếp duyên
Phổ độ chúng sanh từ BAO kiếp
Đền thiêng ngài ngự ở bên thềm

Hoàng quang Thuận

Chỉ tủn mủn có 4 câu mà phạm những 4 lỗi đường qui. Lịch sử bốn ngàn năm văn hóa của cha ông ta, có kế thưà chọn lọc luật đường thi của Tàu là 4 dạng niêm. Xuất sứ thơ này có từ đời nhà Đường do các văn thi sĩ thời đó tạo dựng nên và trải qua hàng nghìn năm đã tinh hoá được 16 phép niêm theo luật bằng trắc.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 58



Trích: Động Thiên Hương

Linh từ quốc mẫu Trần Thị Dung
Quốc sắc thiên hương chín cửu trùng
Hương tỏa ngát trời huyền ảo động
Đệ NHẤT trời NAM Đại Hồng Chung

Thiên hương tiên động ngày xưa ấy
Mây TRỜI ao NƯỚC đã ĐONG đầy
Ngàn NĂM thế SỰ bao THAY đổi
Còn LẠI ngang TRỜI một CÁNH mây

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 57



Trích : Hang Sáng

Mờ ảo hơi sương trước cửa hang
Xù xì gân guốc chú voi vàng
Lân quang lấp lánh lòng hang rộng
Óng ánh muôn màu của KIM quang

Hoàng Quang Thuận


Hiếm hoi cũng được bài này phạm chỉ một lỗi. Một bài thơ dớ dẩn không biết tả voi hay tả hang? Voi sống, voi chết hay voi nhũ đá đây?

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 56



Trích: Đền Cũ

Linh thiêng đền cũ dựng đồi cao
Tả Hữu Thanh Long, Bạch Hổ chào
Dựa LƯNG Huyền VŨ tiền CHU Tước
Minh đường tháp bút thẳng trời sao

Hoàng quang Thuận

Phạm 3 lỗi đường qui, nhưng ông Thuận cố ép mấy vần cao, chào, sao. Dễ tưởng để giả mạo thơ tứ tuyệt hòng lừa bịp các anh Phèo cô Nở. Đây là thơ vua Trần Nhân Tông làm đấy? Nhưng thiên hạ này mênh mông lắm, không phải ai cũng dễ ngu mụ mẫm như Thuận và vây cánh buôn thơ tưởng. Không thể xếp vào thơ mới được, vẫn nên ném vào bị thập cẩm hổ lốn cuả dòng thơ tự do.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 55



Trích: Ba Hang

Hang Sính, hang Si, hang BA giọt
Tình buồn công tử giữa hang sâu
Sính lễ đâu còn người bạn cũ
Cống hồ đất khách nhớ thương đau

Ba hang để lại tình duyên lỡ
Ôm hận thiên thu giọt lệ buồn
Trời xanh nỡ phụ gương lành vỡ
Công tử ôm sầu nước mắt tuôn

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 54



Đền Trương Hán Siêu

Văn võ toàn tài Trương Hán Siêu
Đền xưa gió thổi cảnh cô liêu
Bạch Đằng Giang phú thời tao loạn
Tri ÂM bạn CŨ dưới TRỜI chiều

Nghê chầu một cặp ở trong sân
Cuốn THƯ triều NGUYỆT lưỡng LONG thần
Hậu CUNG hương ÁN Hàn Học Sĩ
Suốt đời nhân nghĩa để an dân

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 53



Trích: Chùa Bàn Long

Bàn Long lấy động núi làm chùa
Voi NẰM mơ NGỦ giữa AM xưa
Lọng VÀNG ngũ SẮC mây CHE phủ
Khê Đầu rồng cuốn tựa phun mưa

Vào chùa qua cầu đá cong cong
Đá XANH nguyên KHỐI tựa HÌNH rồng
Long CHẦU hổ PHỤC quanh BÀN Phật
Mây bay phượng múa chốn non bồng.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 52



Trích: Đền Trình

Nội loạn triều Đinh phò ấu chúa
Ơn vua nghĩa nước cưỡi phong vân
Tràng An sóng nước còn muôn thủa
Hương khói đền xưa tiếc TRUNG thần

Lòng trung sáng mãi cùng NHẬT nguyệt
Thiên THU còn CÓ với NON sông
Hữu Tả Thanh Trù người TRUNG liệt
Gió THỔI đền THIÊNG ngọn CỜ hồng

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 51



Trích: Đền Vua Lê

Hoa sen đua nở điện thờ vua
Cá quẫy ao trong đang NÔ đùa
Khóm trúc hóa rồng chân đế nghiệp
Hổ thiền như ngủ trước sân chùa

Hoàng quang Thuận

Hiếm hoi bài này chỉ phạm đường qui một chữ. Nhưng có 4 câu tủn mủn chả ra ngô khoai gì xếp vào thể thơ mới hơi khó đấy. Chỉ đáng xếp vào thơ tự do nhí nhố của con cháu ông Chí Phèo. Còn bảo tứ tuyệt do vua Trần mớm cho thì còn khuya.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 50



Trích: Vua Lê Ra Trận

Nhà Tống thừa cơ đánh nước Nam
Binh hùng tướng mạnh kéo từng đoàn
Lê Hoàn ra trận lên ngôi báu
Chi LĂNG Tây KIẾT, Bạch ĐẰNG Giang

Phá Tống bình Chiêm thân CHINH Nam
Hoàng ĐẾ ra QUÂN dưới NẮNG vàng
Sử xanh ghi lại người ra trận
Non SÔNG bờ CÕI sạch PHIÊN bang

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 49



Vua Lê Đại Hành

Chân mệnh đế vương thủa lọt lòng
Rồng vàng đã ấp ở bên trong
Lê Hoàn Thập Đạo mang chân khí
Trên VAI nặng GÁNH vận NON sông

Vua Đinh tiên đế đã băng hà
Để YÊN xã TẮC với TRIỀU ca
Vận nước lâm nguy tôn MINH chủ
Thái HẬU vua LÊ lại MỘT nhà

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 48



Trích: Lăng Mộ Vua Đinh Tiên Hoàng

Vua Đinh nằm TRÊN núi MÃ Yên
Thanh LONG Bạch HỔ ngự điện tiền
Chu Tước chim bằng bay sóng cả
Huyền vũ Quy NẰM giấc mơ tiên

Vua Lê là quân tướng nhà Đinh
Chân núi Mã Yên nặng nghĩa tình
An nghỉ ngàn thu trong cõi mộng
Đại VIỆTbao GIỜ hết CHIẾN chinh.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 47



Trích: Đền Phất Kim

Thất Trụ chùa xưa còn có nữa
Phất Kim công chúa của Tiên Hoàng
Đền LẠNH gió MƯA màu rêu nhạt
Lau mọc chen cành cảnh sơ hoang

Ôm hận nghìn thu rơi lệ ngọc
Trâm tan bình vỡ nước hoa trôi
Xiêm ÁO còn VƯƠNG bờ GIẾNG cũ
Duyên TÌNH bi HẬN nước MẮT rơi

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 46



Trích: Chuà Minh Đỉnh

Minh Đỉnh danh lam thờ TIÊN Phật
Đá xanh từng bậc tới tam quan
Núi ĐÁ tầng TẦNG cao CHẤT ngất
Quần tụ linh sơn dãi lụa vàng

Hoàng quang Thuận

4 lỗi cơ bản đường qui, thơ mới cũng chưa được, nên gọi là thơ tự do vô thưởng vô phạt muốn thiên thẹo nhí nhố gì theo cảm tính chủ quan và chẳng ai dám bàn cãi gì về nghệ thuật.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 45




Trích: Long Triều

Bách bảo thiên tuế núi Đại Vân
Điện CŨ Phong LƯU, Tử Hoa gần
Bồng lai cực lạc Trường Xuân điện
Vua ngự càn nguyên đón gió xuân

Hoàng quang Thuận

2 lỗi đường qui. Vậy xếp vào thơ tự do, vô thưởng vô phạt, không biết tác gỉa ú ớ muốn viết cái gì? Tối nghĩa vô cùng với hai chữ bách bảo. Bách bảo kim rương là cái hòm đựng đồ qúi gía của nước Kim mà nhà Tống muốn chiếm đoạt sao lại rơi vào đây?

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 44



Trích: Hang Đá

Nhũ đá trần hang giọt nước rơi
Tiên bay mây trắng cả hang trời
Ngư ông râu bạc ngồi câu cá
Ông lão đánh cờ nước chảy xuôi.

Hoàng quang Thuận

Lần đầu tiên bỗng nhiên tôi thấy không sai phạm cả niêm và luật. Nhưng chưa phải là tứ tuyệt. Theo tôi ngư ông đối với ông lão là được. Nhưng râu bạc không đối với đánh cờ vì râu là danh từ chỉ bộ phận cơ cuả con người và đánh là động từ. Ngồi câu cá chưa đối với nước chảy xuôi. Bài này có thể gọi là thơ

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 43




Trích: Dãy Non Lê

Vòng cung Tây Bắc dãy non Lê
Vua ĐINH rồng TIÁ cưỡi hạc về
Chiều TÀ soi BÓNG kỳ LÂN phục
Hùng VĨ trời NAM dãy non khê

Hoàng quang Thuận

Đếm được 7 lỗi phạm đường qui.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 42



Trích: Đền Vối

Hoang sơ thung vắng ngập NẮNG vàng
Vối GIÀ trăm TUỔI giữa ĐỒI hoang
Hang động xanh um đầy LAU sậy
Voi nằm đền Vối ngủ mơ màng.

Vối xanh nước mát giữa trưa hè
Mênh MÔNG trời NƯỚC rộn tiếng ve
Rắn VÀNG mấy CẶP nằm IM ngủ
Cuối đền phơ phất mấy cành tre.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 41



Trích: Giếng Ngọc

Mắt rồng long mạch hiện thiên cơ
Giếng nước ngàn xưa mãi đến giờ
Trai giới lễ tiên dùng giếng Ngọc
Xanh trong không cạn tự khai sơ

Khói sương huyền ảo thật LẠ lùng
Nắng HÈ hơi MÁT giữa KHÔNG trung
Mùa ĐÔNG ấm ÁP đầy SINH khí
Long lanh đáy nước tận CỬU trùng

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 40



Trích: Dãy Trư Sơn

Thanh long Bạch Hổ dãy Trư Sơn
Tiền thủy hậu cung núi trập trùng
Hoa SƠN kỳ VĨ màu NON nước
Phượng Hoàng bay lượn giữa không trung

Hoàng Quang Thuận

4 câu tủn mủn nay hơi tiến bộ nhỉnh lên một chút, chỉ có 3 lỗi phạm đường qui thôi, nên vẫn phải xếp vào thơ tự do. Sơn, trùng không được vần. Thơ quá kém thế này không nên trám vào mồm vua Trần kẻo tội cho vong linh cuả Ngài ông Thuận ạ.

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 39


Trích: Thần Cao Sơn


Oai linh thần núi Bái LĨNH Sơn
Trung TRINH non NƯỚC dạ chẳng sờn
Tâm LINH đắc ĐIẠ vùng đất thánh
Ngàn năm trấn trạch thần Cao Sơn

Hoàng quang Thuận

Đếm được 5 lỗi. Vậy thơ này không thể đổ mãi cho vua Trần mớm cho. Đã dốt đặc cán mai, đầu óc tăm tối ngu độn lại còn giỏi chống chế ngụy biện là thơ phá cách, cách tân, hiện đại theo trào lưu tiến bộ cuả khoa học là văn minh hội nhập thế giới theo nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa học lỏm của anh chàng I Van Lê Nin gì đó

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 38



Trích: Niên Hiệu Thái Bình

Bỏ luôn niên hiệu của BẮC phương
Trời NAM một CÕI đấng QUÂN vương
Thái BÌNH niên HIỆU vua ĐINH đặt
Phong kiến tập quyền mạnh hùng cường

Mở nền triều chính nước non Nam
Có khác chi Đô Hán TRÀNG An
Trời NAM nhân KIỆT còn LƯU mãi
Sóng VỖ ngàn NĂM nước CƯẢ Hàn

Hiện Tuợng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 37



Trích: LÀNG CỔ

Mái nhà ẩn hiện dưới RẶNG cây
Nước TRONG núi BIẾC đá RÊU đầy
Làng QUÊ yên Ả trong THUNG núi
Kinh đô Việt cổ gió ngàn tây

Dậu tre phên liếp Cố Viên Lầu
Ba BỀ dựa NÚI ở THUNG sâu
Chuối XANH trổ QUẢ bên HÈ vắng
Trước sân xào xạc mấy hàng cau