Chán vô cùng
cứ mỗi khi vào Facebook này cứ như là người trên mây nói chuyện với nhau ấy. Ai
cũng nghĩ mình khôn mình giỏi mình biết hết tất cả, chỉ có kẻ khác là khờ dại thôi.
Họ nói năng linh tinh, phản hồi linh tinh, chả có tí chút gì đáng gọi là suy luận
phán đoán phân tích cả, lại còn tính bảo
thủ võ đoán cứ khăng khăng trước sau chỉ có mình là đúng.
Mỵ Châu và
Trọng Thủy cái gương tày đình trước mắt đó. Làm gì cũng phải có kinh nghiệm, sự
từng trải, học vấn, trí thông minh, phải tự tin vào mình chứ? Chả ai chống đối
ai làm gì? Toàn hiểu lầm hết, hơi một tý lại cho là thành kiến cá nhân, kêu gọi
đoàn kết.
Có quen biết đụng độ nhau bao gìờ đâu mà thành kiến cá nhân? Đoàn kết đoàn kết, thành công thành công đaị thành công là cái miệng ông Hồ nói ra. Vì tính người Việt Nam nhỏ nhen tủn mủn tham lam háo danh nên Hồ Chí Minh ấy rất tinh khôn, ông ấy mới đưa ra chiêu bài đoàn kết để nắm cổ họ.
Thời nhà Trần quân mông xâm lược khi mạng sống bị đe dọa, quyền lợi cả dân tộc bị đe doạ, chả cần phải kêu gọi đoàn kết cho bã bọt mép ra, dân họ tự đoàn kết để mà đánh giặc đấy thôi.
Ở hải ngoại quyền lợi khác nhau biết lấy gì bảo đảm mà đoàn kết chống cộng? Ai cũng xưng mình là người chống cộng chân chính, mình yêu nước hết lòng vì dân? Cái chống cộng thực sự mới là người quốc nội bởi vì mạng sống và quyền lợi của họ bị đe dọa trực tiếp?
Người hải ngoại nào dám về Việt Nam mà giải phóng, việc quái gì mà phải giải phóng, họ đều có gia đình cuộc sống đầy đủ, con cái thành đạt thì tội chó gì mà vác mặt về Việt Nam mà giải phóng? Cái lý lẽ đơn giản như vậy mà không chịu hiểu cho?
Thôi vậy anh có chút lương tâm thì ủng hộ chút nào thì ủng hộ theo cách của anh. Người có tiền ủng hộ tiền bằng cách nào có ích chớ đừng để chui vào túi bọn việt gian chống cộng giả vờ. Người có khả năng làm thơ, viết báo phơi bày sự thật, làm được đến đâu thì làm, chống cộng bằng mồm cũng tốt miễn là nói ra có sức thuyết phục để khích lệ người khác. Nghe cái gì phải nghe bằng cả hai tai, chớ nghe một tai mà chống thành phá, tưởng hay thành hại.
Mỗi người có khả năng nhận thức trí thông minh khác nhau. Lấy gì đảm bảo chắc chắn mình biết hơn hiểu hơn người ta?
Người Việt Nam mắc căn bệnh thâm căn cố đế là quan điểm, quan điểm của tôi thế này thế kia, quan diểm của đồng chí tổng bí thư, quan điểm anh Chí Phèo cộ Thị Nở. Thật ra những người đó từ quan đến dân khôn được phép nói dùng chữ quan điểm để ngụy biện cho cái ngu của mình. Chỉ có những triết gia, những học gỉa uyên thâm, các nhà đại trí thức mới có quyền sử dụng chữ quan điểm gọi là tương đối cho mình. Họ có quá trình, lịch trình nghiên cứu có hệ thống lý luận chắc chắn mới dám khảng tự khảng nhận về một quan điểm. Tụi dư luận viên dù cao cấp hay hạ cấp chỉ là lũ ngu si ô trọc bị người ta nhồi sọ tẩy não và tạo ra cho họ một nếp nghĩ.
Tôi nói thật các bạn đừng buồn cho là tôi kiêu ngạo. Tôi chả muốn nghe ai nói và kết bạn thơ văn với ai trừ một vài người như bác Paul một nhà lý luận triết gia, như cậu Huỳnh Quốc Huy, bác Hoàng Ngọc Diêu và vài người khác nữa thôi là có thể nói gì tôi mới lắng nghe để học tập thêm.
Những gì tôi viết ra là cả một qúa trình nghiền ngẫm suy tư không phải bạ đâu nói đấy, nhăng cuội lý sự cùn. Những từ ngữ khái niệm suy tư đặt vấn đề của tôi nhiều người nghe thấy lạ hoàn toàn trái ngược với những mớ kiến thức mà họ tiếp thụ và nhồi sọ từ trẻ thơ đến trắng râu đầu bạc. Nên họ bảo tôi nói chướng tai, tôi là ngã khùng điên thần kinh không ổn định phải uống thuốc tâm thần. Còn viết bài phản bác thì họ không có khả năng, họ chỉ cảm thấy tôi nói chối tai ngang phè phè trái hẳn với thông tin tuyên truyền của báo chí và học đường.
Họ không chống nổi thì họ rình xem tôi thích giao du với một cô em nào đó thì họ nhảy vào cắn trộm tôi. Nếu cô em còn non nới kiến thức hạn hẹp có thể cũng khuyên tôi chỉ nên làm thơ tình thôi. Còn các vấn đề xã hội bàn bạc không ai muốn nghe họ ghét tôi, khinh bỉ coi thường tôi là thứ lạc loài lưu vong vô tổ quốc mà hay viết lách kẻ cả dạy đời. Họ thừa khôn ngoan không cần nghe và đọc những gì tôi viết. Tôi đã bỏ quốc tịch Việt Nam từ lâu vì không có lợi và tôi xin nhập quốc tịch Đức từ lâu rồi. Nó vô tổ quốc là sai. Còn bàn luận những vấn đề xã hội Việt Nam và thế giới không được phép à? Tôi chỉ muốn giúp cho các cháu Việt Nam và giúp thế hệ trẻ những kiến thức xã hội loài người, tri thức xã hội mở thế giới có tính phổ thông thôi vì trong nước các cháu bị o bế trong một xã hội chuồng thú khép kín.
Có quen biết đụng độ nhau bao gìờ đâu mà thành kiến cá nhân? Đoàn kết đoàn kết, thành công thành công đaị thành công là cái miệng ông Hồ nói ra. Vì tính người Việt Nam nhỏ nhen tủn mủn tham lam háo danh nên Hồ Chí Minh ấy rất tinh khôn, ông ấy mới đưa ra chiêu bài đoàn kết để nắm cổ họ.
Thời nhà Trần quân mông xâm lược khi mạng sống bị đe dọa, quyền lợi cả dân tộc bị đe doạ, chả cần phải kêu gọi đoàn kết cho bã bọt mép ra, dân họ tự đoàn kết để mà đánh giặc đấy thôi.
Ở hải ngoại quyền lợi khác nhau biết lấy gì bảo đảm mà đoàn kết chống cộng? Ai cũng xưng mình là người chống cộng chân chính, mình yêu nước hết lòng vì dân? Cái chống cộng thực sự mới là người quốc nội bởi vì mạng sống và quyền lợi của họ bị đe dọa trực tiếp?
Người hải ngoại nào dám về Việt Nam mà giải phóng, việc quái gì mà phải giải phóng, họ đều có gia đình cuộc sống đầy đủ, con cái thành đạt thì tội chó gì mà vác mặt về Việt Nam mà giải phóng? Cái lý lẽ đơn giản như vậy mà không chịu hiểu cho?
Thôi vậy anh có chút lương tâm thì ủng hộ chút nào thì ủng hộ theo cách của anh. Người có tiền ủng hộ tiền bằng cách nào có ích chớ đừng để chui vào túi bọn việt gian chống cộng giả vờ. Người có khả năng làm thơ, viết báo phơi bày sự thật, làm được đến đâu thì làm, chống cộng bằng mồm cũng tốt miễn là nói ra có sức thuyết phục để khích lệ người khác. Nghe cái gì phải nghe bằng cả hai tai, chớ nghe một tai mà chống thành phá, tưởng hay thành hại.
Mỗi người có khả năng nhận thức trí thông minh khác nhau. Lấy gì đảm bảo chắc chắn mình biết hơn hiểu hơn người ta?
Người Việt Nam mắc căn bệnh thâm căn cố đế là quan điểm, quan điểm của tôi thế này thế kia, quan diểm của đồng chí tổng bí thư, quan điểm anh Chí Phèo cộ Thị Nở. Thật ra những người đó từ quan đến dân khôn được phép nói dùng chữ quan điểm để ngụy biện cho cái ngu của mình. Chỉ có những triết gia, những học gỉa uyên thâm, các nhà đại trí thức mới có quyền sử dụng chữ quan điểm gọi là tương đối cho mình. Họ có quá trình, lịch trình nghiên cứu có hệ thống lý luận chắc chắn mới dám khảng tự khảng nhận về một quan điểm. Tụi dư luận viên dù cao cấp hay hạ cấp chỉ là lũ ngu si ô trọc bị người ta nhồi sọ tẩy não và tạo ra cho họ một nếp nghĩ.
Tôi nói thật các bạn đừng buồn cho là tôi kiêu ngạo. Tôi chả muốn nghe ai nói và kết bạn thơ văn với ai trừ một vài người như bác Paul một nhà lý luận triết gia, như cậu Huỳnh Quốc Huy, bác Hoàng Ngọc Diêu và vài người khác nữa thôi là có thể nói gì tôi mới lắng nghe để học tập thêm.
Những gì tôi viết ra là cả một qúa trình nghiền ngẫm suy tư không phải bạ đâu nói đấy, nhăng cuội lý sự cùn. Những từ ngữ khái niệm suy tư đặt vấn đề của tôi nhiều người nghe thấy lạ hoàn toàn trái ngược với những mớ kiến thức mà họ tiếp thụ và nhồi sọ từ trẻ thơ đến trắng râu đầu bạc. Nên họ bảo tôi nói chướng tai, tôi là ngã khùng điên thần kinh không ổn định phải uống thuốc tâm thần. Còn viết bài phản bác thì họ không có khả năng, họ chỉ cảm thấy tôi nói chối tai ngang phè phè trái hẳn với thông tin tuyên truyền của báo chí và học đường.
Họ không chống nổi thì họ rình xem tôi thích giao du với một cô em nào đó thì họ nhảy vào cắn trộm tôi. Nếu cô em còn non nới kiến thức hạn hẹp có thể cũng khuyên tôi chỉ nên làm thơ tình thôi. Còn các vấn đề xã hội bàn bạc không ai muốn nghe họ ghét tôi, khinh bỉ coi thường tôi là thứ lạc loài lưu vong vô tổ quốc mà hay viết lách kẻ cả dạy đời. Họ thừa khôn ngoan không cần nghe và đọc những gì tôi viết. Tôi đã bỏ quốc tịch Việt Nam từ lâu vì không có lợi và tôi xin nhập quốc tịch Đức từ lâu rồi. Nó vô tổ quốc là sai. Còn bàn luận những vấn đề xã hội Việt Nam và thế giới không được phép à? Tôi chỉ muốn giúp cho các cháu Việt Nam và giúp thế hệ trẻ những kiến thức xã hội loài người, tri thức xã hội mở thế giới có tính phổ thông thôi vì trong nước các cháu bị o bế trong một xã hội chuồng thú khép kín.
Mọi thứ tự
nó bày ra trước mắt mình như những quân cờ rối tít mù cả lên, thật giả lẫn lộn,
đen thành trắng trắng thành đen tiểu nhân là anh hùng rồi anh hùng cũng bị nghi
là tiểu nhân. Dân tộc này muôn năm cũng không ngóc cổ lên được , nếu không chịu
thay đổi cách nghĩ thì chắc chắn sẽ làm nô lệ cho Tàu hoặc tự bị diết. Người Việt
trẻ gìa đều là nạn nhân của cái gọi là tuyên truyền. Chả bao giờ tỉnh ngộ được đâu. Thực tế dân tộc này hơn trăm năm nay
kể từ ngày Nguyễn Ánh đánh bại nhà Tây Sơn, rồi thời cộng sản sinh ra chỉ để
làm tôi tớ cho người ta thôi, có bao giờ khá lên được? Chỉ có bọn buôn dân bán
nước, bọn việt gian cò mồi cả quốc nội lẫn quốc ngoại khéo luồn lách là có của
ăn của để. Còn thì tất cả chỉ là trên răng dưới cát tút thôi. Chán thật.
Thôi hãy
quên đi sự thuyết phục lẫn nhau. Ai yên phận ấy, có khả năng thì làm việc ích
quốc lợi dân, còn không thì nên yên lặng để người khác người ta viết, người ta
nói. Sự đời có ai học được chữ ngờ. Người khác sai thì cái nghiệp người đó phải
chịu., mình biết đâu mà dám khuyên người ta? Nhỡ khuyên đúng thì tốt, khuyên
sai hoá ra mình thành kẻ tội nhân thiên cổ?
Năm ngóai, tớ thấy: nữ thi sĩ Huỳnh Thị Mỹ Ngọc phàn phàn nàn:
Năm ngóai, tớ thấy: nữ thi sĩ Huỳnh Thị Mỹ Ngọc phàn phàn nàn:
“ Phải vùng
lên đòi lại nhân quyền, không muốn bị cấm không được làm và đọc thơ nữa. Mấy
ngày qua bị cấm bực dọc rồi nay vùng lên cho nó nổ banh luôn vì ta là ta, phải
có nhân quyền chat với bạn bè và làm thơ. Cả nhà có biết cái cảm giác khi chỉ
được đọc mà không được comment hay trả lời nhắn tin của bạn bè ra sao không “
Tớ mới chia
sẻ đôi lời an ủi động viên: Anh rất hiểu tâm trạng của em, nhưng tốt hơn anh im
lặng có nói ra sẽ làm em hiểu lầm. Với tài sắc của em tìm được một người bạn đời
một người yêu dễ như thò tay vào túi lấy đồ vật. Bạn văn thơ cũng vậy chẳng khó
khăn gì? Nhưng có được một thi sĩ thực lòng muốn tốt muốn làm đẹp nâng đỡ dìu dắt
em quả như mò kim vàng dưới đáy biển vậy.
Anh có nhớ một
câu đối hình như của bà Đoàn Lệnh Khương cháu gái bà Đoàn Thị Điểm cũng là nữ
thi sĩ đời xưa:
Nhất đức tại
thiên tùy sở phú
Thất tình ư
ngã khởi vô tâm
Còn riêng
anh xin tặng Ngọc mấy câu thơ:
Facebook
trau dồi hỡi thế nhân
Văn chương
phú lục luyện tinh thần
Kiếp sau gặp
lại tình huynh muội
Mong kết tơ
duyên ở cõi trần
Theo Lu Hà: Facebook là một thành tựu vĩ đại của thế kỷ 21 do anh Mark Zuckerberg sáng tạo nên. Tôi viết tên họ như vậy không biết chính sác chưa? Theo tên họ này đúng là của người Đức. Mark là tên Đức còn họ Zuckerberg tôi nghi có nguồn gốc từ Do Thái. Vì dân Israel di tản sang Châu Âu từ hơn 2 nghìn năm trước đây họ nhớ quê hương là vùng đồi núi đá sa mạc nên hay có chữ Berg. Còn Zucker là đường mía?
Theo Lu Hà: Facebook là một thành tựu vĩ đại của thế kỷ 21 do anh Mark Zuckerberg sáng tạo nên. Tôi viết tên họ như vậy không biết chính sác chưa? Theo tên họ này đúng là của người Đức. Mark là tên Đức còn họ Zuckerberg tôi nghi có nguồn gốc từ Do Thái. Vì dân Israel di tản sang Châu Âu từ hơn 2 nghìn năm trước đây họ nhớ quê hương là vùng đồi núi đá sa mạc nên hay có chữ Berg. Còn Zucker là đường mía?
Facebook là
một sân chơi đại dân chủ. Từ đây ta sẽ không bao giờ lạc hậu vì luôn nắm bắt mọi
thông tin mới mẻ đa chiều. Người thông minh sẽ tự biết chọn lọc phân tích thông
tin. Bạn bè giao du rộng người khôn kẻ ngu đủ cả. Quân tử tiểu nhân lẫn lộn. Về
cách chọn bạn do khả năng nhạy bén trí thông minh của từng người. Thà có một kẻ
thù khôn ngoan, có khi còn hơn một người bạn ngu ngốc như trong câu chuyện ngụ
ngôn của La Fontaine:
Có ông lão
nuôi con gấu khù khì từ nhỏ, lúc nào cũng quanh quẩn bên ông. Ngày nọ ông nằm
ngủ trưa thì có con ruồi đậu trên mũi. Gấu xua tay đuổi thì nó lại quay trở lại.
Gấu ta bực tức ôm cả táng đá đập chết con ruồi và ông lão cũng nát sọ.
Những người
bạn ngu ngốc không ý thức trên facebook cũng vậy có khi còn hại hơn cả kẻ thù
luôn công kích ta. Nếu công kích đúng có lý luận sắc bén dẫn chứng mạch lạc
khoa học lô gích thì ta phải biết hướng thiện. Trường hợp này rất hãn hữu và
hình như khó sảy ra.
Trên
Facebook tớ đọc những bài viết của triết gia Paul Nguyễn Hòang Đức thấy lý thú
và học nhiều điều. Những clip chửi tấu hài của cô Trang Lê cũng rất dí dỏm khôi
hài thẳng thắn chua cay thâm thúy và đọc nhiều bài thơ đỏan văn hay của các tao
nhân mạc khách.
Bên cạnh đó
là chửi bới vu khống thóa mạ chụp mũ dư luận viên ăn nói lăng nhăng thì ta nên
ném vào sọt rác và ta cũng phải phì cười về những câu phát biểu ngây ngô ngu dốt
kiểu bà Đòan Hương tiến sĩ rỏm gì đó. Nhờ vậy ta mới biết trên đời này có quá
nhiều tiến sĩ con bò. Tất cả là một khối kiến thức xã hội nhân văn đồ sộ cũa
Facebook. Hạng có tâm ma thì chỉ chú ý đến mặt tiêu cực của Facebook do kẻ xấu
lợi dụng mà không thấy mặt tích cực vĩ đại bao la của Facebook. Vì anh mang tâm
ma, bản chất anh dối trá lọc lừa nên anh sợ ném đá vu phanh phui kể cả vu khống
anh. Nếu con người anh ngay thẳng đàng hòang tâm hồn anh trong sạch thánh thiện
thì anh sợ quái thằng nào con nào? Một là anh phớt lờ khinh bỉ không thèm ra
tay, hai là anh tương kế tựu kế nhân cái nó vu khống bịa đặt về anh thì anh
phân tích cái vu khống đó mà nói hay nói sự thật về anh, tự anh đề cao anh lên
vì anh là con người đàng hòang mà thì việc gì mà lo mà sợ hiểu lầm. Thằng nào
con nào hiểu lầm là tại cha mẹ nó sinh ra nó ngu thì anh càng khóai chứ sao?
Tất nhiên sẽ có nhiều người thông minh hiểu anh. Không lẽ Chúa sinh ra lòai người tòan là con lừa cả sao? Cho nên làm một người ngay thẳng sướng lắm, da dẻ hồng hào tinh thần mẫn tiệp. Chứ gian giảo như thằng Tần Cối bên Tàu đời nhà Tống vu khống thóa mạ, để giết Nhạc Phi cuối cùng chính y cũng không thóat khỏi cái chết do chính y mang lại. Nội hỏa công phá, sinh ra ung nhọt và tự chết thảm vì bệnh sau khi Nhạc Phi chết. Người cộng sản dù mưu mô gian trá chai lỳ nhưng họ chưa phát bệnh phát ung nhọt vì còn có lắm người dân ngu cu đen tin họ còn có hàng vạn dư luận viên vây quanh họ tung hô cho họ, ủng hộ họ theo tâm lý tập thể. Sự gian giảo dối trá được tập thể hóa qủa là nguy hiểm cho xã hội. Nên họ sống sót dai dẳng trường kỳ suốt từ năm 1930 đến nay. Chính người dân nuôi dưỡng họ đóng thuế, cam chịu kiếp nô tài vì cái tâm lý ta biết hết cả rồi, ta không kém thằng hàng xóm. Chỉ có ta mới đủ trí thông minh hiểu đảng và bác Hồ là tốt nhất, ai cũng mang tâm lý muốn hơn nguời phải nép dưới bóng đảng và muốn trở thành đảng viên là nhịp cầu vào đời thăng tiến tương lai huy hoàng. Vỉ dân ngu mù quáng như vậy thì đảng mới cai tri nỗi. Bây giờ có người viết ra phơi bày tất cả sự thật thì nhao nhao lên chủi người đó khùng điên còn đòi dọa giết, dùng dao phay chém vì mày viết ra làm cho lòng người chao đảo gây bất ổn định chính trị hay xã hội gì đó. Niềm mơ ước được sống ngu, ngu mãi, ngu hoài, ngu đến chết không thôi. Người Việt Nam mình ngộ thật.
Theo tớ mọi người Việt Nam phải thức tỉnh trở lại là con người Việt Nam nhân bản, hài hòa, biết thương yêu nhau tôn trọng người hiền tài, bỏ cái tính kèn cựa gehen ghét cá nhân đi. Cái chủ nghĩa lý lịch ông Hồ bày ra bắt mọi người tuân theo là thủ đọan kìm hãm nhân tài. Ông ấy gian manh lắm, muốn diệt hết gân Việt không thể dùng chiến tranh hủy diệt ngay mà nô dịch về văn hóa, làm cho người Việt trở nên lai căng dị hợm giữa Nga và Tàu.
Tất nhiên sẽ có nhiều người thông minh hiểu anh. Không lẽ Chúa sinh ra lòai người tòan là con lừa cả sao? Cho nên làm một người ngay thẳng sướng lắm, da dẻ hồng hào tinh thần mẫn tiệp. Chứ gian giảo như thằng Tần Cối bên Tàu đời nhà Tống vu khống thóa mạ, để giết Nhạc Phi cuối cùng chính y cũng không thóat khỏi cái chết do chính y mang lại. Nội hỏa công phá, sinh ra ung nhọt và tự chết thảm vì bệnh sau khi Nhạc Phi chết. Người cộng sản dù mưu mô gian trá chai lỳ nhưng họ chưa phát bệnh phát ung nhọt vì còn có lắm người dân ngu cu đen tin họ còn có hàng vạn dư luận viên vây quanh họ tung hô cho họ, ủng hộ họ theo tâm lý tập thể. Sự gian giảo dối trá được tập thể hóa qủa là nguy hiểm cho xã hội. Nên họ sống sót dai dẳng trường kỳ suốt từ năm 1930 đến nay. Chính người dân nuôi dưỡng họ đóng thuế, cam chịu kiếp nô tài vì cái tâm lý ta biết hết cả rồi, ta không kém thằng hàng xóm. Chỉ có ta mới đủ trí thông minh hiểu đảng và bác Hồ là tốt nhất, ai cũng mang tâm lý muốn hơn nguời phải nép dưới bóng đảng và muốn trở thành đảng viên là nhịp cầu vào đời thăng tiến tương lai huy hoàng. Vỉ dân ngu mù quáng như vậy thì đảng mới cai tri nỗi. Bây giờ có người viết ra phơi bày tất cả sự thật thì nhao nhao lên chủi người đó khùng điên còn đòi dọa giết, dùng dao phay chém vì mày viết ra làm cho lòng người chao đảo gây bất ổn định chính trị hay xã hội gì đó. Niềm mơ ước được sống ngu, ngu mãi, ngu hoài, ngu đến chết không thôi. Người Việt Nam mình ngộ thật.
Theo tớ mọi người Việt Nam phải thức tỉnh trở lại là con người Việt Nam nhân bản, hài hòa, biết thương yêu nhau tôn trọng người hiền tài, bỏ cái tính kèn cựa gehen ghét cá nhân đi. Cái chủ nghĩa lý lịch ông Hồ bày ra bắt mọi người tuân theo là thủ đọan kìm hãm nhân tài. Ông ấy gian manh lắm, muốn diệt hết gân Việt không thể dùng chiến tranh hủy diệt ngay mà nô dịch về văn hóa, làm cho người Việt trở nên lai căng dị hợm giữa Nga và Tàu.
Miệng Bia Đời
họa thơ Trần
Hòai Thắm: Nghĩ Cũng Bực
Tưởng thời cầu
tõm đã qua rồi
Thị Nở ai dè
chú bác ơi !
Thổi ống
bành mang hơi thối qúa
Cò cưa lỗ cống
méo thành lồi
Văn minh
nhân lọai vào phây búc
Ngu dốt lợn
gà ngủ cũi chơi
Vênh váo mẹ
đồng khoe bố tý
Ngây ngô đầu
vịt miệng bia đời…
3.10.2016 Lu Hà
Bà Hương này là tiến sĩ quái gì? Trình độ này ngây ngô như kẻ vô học. Có được đảng cho đi Nga học vì là hạt giống đỏ con cháu các cụ cả, dù có lép miễn là đỏ cũng không sao, học được chữ nào của thày thì lại trả thày. Mà các ông thày Nga cũng là thứ hạng tậm tịt hết hơi có ra gì đâu?
Đầu thì trọc lốc răng vàng khè như dân cầu tõm. Cầu tõm là do sáng kiến ông đại tướng Nguyễn Chí Thanh về hố xí hai ngăn, trồng bèo dâu làm phân, bắc cầu tiêu trên ao ỉa tõm xuống cho cá ăn tăng sản lượng thực phẩm để bộ đội có sức khỏe mà chiến đấu. Tuyên truyền đánh bóng thần tượng kiểu tiết kiệm bàn chải đánh răng như anh hùng Lôi Phong ở Tàu để xây dựng chủ nghĩa xã hội, răng lên men bựa vàng khè.
3.10.2016 Lu Hà
Bà Hương này là tiến sĩ quái gì? Trình độ này ngây ngô như kẻ vô học. Có được đảng cho đi Nga học vì là hạt giống đỏ con cháu các cụ cả, dù có lép miễn là đỏ cũng không sao, học được chữ nào của thày thì lại trả thày. Mà các ông thày Nga cũng là thứ hạng tậm tịt hết hơi có ra gì đâu?
Đầu thì trọc lốc răng vàng khè như dân cầu tõm. Cầu tõm là do sáng kiến ông đại tướng Nguyễn Chí Thanh về hố xí hai ngăn, trồng bèo dâu làm phân, bắc cầu tiêu trên ao ỉa tõm xuống cho cá ăn tăng sản lượng thực phẩm để bộ đội có sức khỏe mà chiến đấu. Tuyên truyền đánh bóng thần tượng kiểu tiết kiệm bàn chải đánh răng như anh hùng Lôi Phong ở Tàu để xây dựng chủ nghĩa xã hội, răng lên men bựa vàng khè.
Chả ra thể
thống thứ hạng nào cũng đăng đàn nói láo ra điều ta là cấp trên của trùm dư luận
viên Trần Nhật Quang đây.
Nếu là người có học thực thụ từ trong tâm khảm thì lời ăn tiếng nói phải khúc triết mạch lạc lô gích biện chứng không thì theo công thức tam luận đọan, hay văn chuơng phú lục mênh mông bao la ý tưởng lai láng thì mới đáng nhận mình là tiến sĩ. Còn tiến sĩ kiểu này là tiến sĩ hàng mã, tiếng sĩ rơm, gặp phải các tay cao thủ hùng biện xì ra tí rắm là rơm bốc lửa bay rạt đến miền bắc cực với ông Putin.
Chiếc áo không làm nên thày tu, nếu sư cụ chỉ biết gõ mõ và kêu gọi thí chủ quyên góp tiền cho 3 ngôi tam bảo mà Phật Pháp thì dốt đặc có phải là sư quốc doanh hay tiến sĩ quốc doanh không?
Tớ nghe một đọan văn chối tỉ ngu xuẩn vô cùng của một người mang hàm học tiến sĩ:
"Người ta đã có con số tổng kết rằng 50% trên Facebook là vô công rồi nghề còn những người bận rộn như mình không thể nào có thời gian để à ơi, thích hết cái này đến cái kia.
Nếu là người có học thực thụ từ trong tâm khảm thì lời ăn tiếng nói phải khúc triết mạch lạc lô gích biện chứng không thì theo công thức tam luận đọan, hay văn chuơng phú lục mênh mông bao la ý tưởng lai láng thì mới đáng nhận mình là tiến sĩ. Còn tiến sĩ kiểu này là tiến sĩ hàng mã, tiếng sĩ rơm, gặp phải các tay cao thủ hùng biện xì ra tí rắm là rơm bốc lửa bay rạt đến miền bắc cực với ông Putin.
Chiếc áo không làm nên thày tu, nếu sư cụ chỉ biết gõ mõ và kêu gọi thí chủ quyên góp tiền cho 3 ngôi tam bảo mà Phật Pháp thì dốt đặc có phải là sư quốc doanh hay tiến sĩ quốc doanh không?
Tớ nghe một đọan văn chối tỉ ngu xuẩn vô cùng của một người mang hàm học tiến sĩ:
"Người ta đã có con số tổng kết rằng 50% trên Facebook là vô công rồi nghề còn những người bận rộn như mình không thể nào có thời gian để à ơi, thích hết cái này đến cái kia.
Từ con số
này chúng ta lại quay lại với vấn đề văn hoá công chúng và văn hoá ứng xử chưa
hợp lý của người dùng Facebook tại Việt Nam dẫn tới tình trạng ném đá ngày một
biến tướng hơn trên mạng xã hội.
Để giải quyết
vấn đề này, theo TS. Đoàn Hương, chúng ta cần có chính sách và luật cụ thể để
quản lý những phát ngôn trên Facebook.
Bên cạnh đó,
chính những người dùng Facebook phải tự quản lý được thời gian của bản thân để
tránh sa vào những câu chuyện vô bổ trên Facebook. Để làm điều này, TS. Đoàn
Hương cho rằng, để tránh tốn thời gian với Facebook thay vì chúng ta tham gia
vào những câu chuyện "ném đá" một ai đó chúng ta nên làm những việc
có ích hơn như nghe nhạc, đọc sách.
Tất nhiên, vạ
miệng là tai nạn có thể xảy ra bất cứ lúc nào nhưng khi chúng ta có văn hóa
tinh thần cao hơn nó cũng sẽ bị hạn chế đi rất nhiều.“
Một lối nói võ đóan hàm hồ xảo trá quanh co lưu manh. Khi chính nhà nước lại có trên 800 tòa báo quốc doanh chỉ để tuyên truyền đánh bóng nói láo đấu tố quốc dân không có một tờ báo tư nhân nào thì Facebook đảm đương vai trò sự thật công khai thì lại chối bỏ phỉ báng là cớ làm sao? Bởi vì sợ? Sợ cái gì? Sợ sự thật.
Này nhé tôi không ăn cướp giết người không hiếp dâm mà ai đó bỗng dưng dựng chuyện tôi ăn cướp giết người hiếp dâm thì tôi sợ quái gì luơng tâm tôi trong sạch. Ăn cướp hay giết người thì phải có tang chứng vật chứng vân tay khổ chủ. Hiếp dâm người phụ nữ nào đó thì bác sĩ phải vét máng tìm tinh dịch xét nghiệm ADN. Chỉ những ai ăn cướp, giết người hay hiếp dâm thật thì mới lo sợ.
Bà Hương này đã coi Facebook một nửa vô công rồi nghề. Dù vô công rồi nghề cũng là một kiểu đam mê nghệ thuật giải trí quyền tự do con người ta như đi lại xem phim ảnh kịch múa đá bóng ăn tối quán nước vỉa hè tán ngẩu v.v…
Mang chuyện cô hoa hậu đăng quang vài giờ bị ném đá bới móc chuyện khi cô còn 12 hay 13 tuổi vặt vãnh củ hành củ tỏi. Cái quan trọng để công chúng xem cái chuyện tổ chức hoa hậu hợp lý chưa khi dân còn đói. Nếu cô ta xứng đáng do tài năng sắc đẹp tự nhiên không phải bỏ tiền ra mua vương miện. Cây ngay không chịu chết đứng. Nếu cô ta xứng đáng thì cha mẹ cô dì bạn bè sẽ phản bác. Còn cô ta chả có ai thuơng và chính cô ta có tật giật mình thì là chuyện riêng của cô ta. Đâu chỉ vì một cô hoa hậu cỏn con mà ngăn cấm Facebook đòi kiểm duyệt tất cả như chựyen ông quan tỉnh này hiếp dâm bà chánh án kia làm đĩ cao cấp và những vụ tham nhũng bê bối moi tiền của công qũy rồi tẩu tán ra nước ngòai mua quốc tịch v.v…
Vậy Facebook này chính là một khỏang không gian đại dân chủ mọi sự thật từ hàng thế kỷ nay bưng bít bị lộ ra ánh sáng.
Vậy cái học hàm và trình độ hiểu biết của bà tiến sĩ này không đáng gía một xu. Bà chỉ là một đại chùm dư luận viên cố tình bưng bít bao che cho mặt trái của chế độ mà thôi. Chính bà cũng thường xuyên lên Facebook để rình mò với nickma tên qủy. Chính bà cĩng sợ sự thật của Facebook. Không vào Facebook sao bà rành rẽ lắm chuyện ném đá chửi tục thế? Chính bà cũng là một đại vô công rồi nghề đó. Tức cười cho cái tiến sĩ xã hội chủ nghĩa thực ra là tiến sĩ hàng mã rỗng tuyếch vô học mà thôi.
Tiến Sĩ Giấy
Một lối nói võ đóan hàm hồ xảo trá quanh co lưu manh. Khi chính nhà nước lại có trên 800 tòa báo quốc doanh chỉ để tuyên truyền đánh bóng nói láo đấu tố quốc dân không có một tờ báo tư nhân nào thì Facebook đảm đương vai trò sự thật công khai thì lại chối bỏ phỉ báng là cớ làm sao? Bởi vì sợ? Sợ cái gì? Sợ sự thật.
Này nhé tôi không ăn cướp giết người không hiếp dâm mà ai đó bỗng dưng dựng chuyện tôi ăn cướp giết người hiếp dâm thì tôi sợ quái gì luơng tâm tôi trong sạch. Ăn cướp hay giết người thì phải có tang chứng vật chứng vân tay khổ chủ. Hiếp dâm người phụ nữ nào đó thì bác sĩ phải vét máng tìm tinh dịch xét nghiệm ADN. Chỉ những ai ăn cướp, giết người hay hiếp dâm thật thì mới lo sợ.
Bà Hương này đã coi Facebook một nửa vô công rồi nghề. Dù vô công rồi nghề cũng là một kiểu đam mê nghệ thuật giải trí quyền tự do con người ta như đi lại xem phim ảnh kịch múa đá bóng ăn tối quán nước vỉa hè tán ngẩu v.v…
Mang chuyện cô hoa hậu đăng quang vài giờ bị ném đá bới móc chuyện khi cô còn 12 hay 13 tuổi vặt vãnh củ hành củ tỏi. Cái quan trọng để công chúng xem cái chuyện tổ chức hoa hậu hợp lý chưa khi dân còn đói. Nếu cô ta xứng đáng do tài năng sắc đẹp tự nhiên không phải bỏ tiền ra mua vương miện. Cây ngay không chịu chết đứng. Nếu cô ta xứng đáng thì cha mẹ cô dì bạn bè sẽ phản bác. Còn cô ta chả có ai thuơng và chính cô ta có tật giật mình thì là chuyện riêng của cô ta. Đâu chỉ vì một cô hoa hậu cỏn con mà ngăn cấm Facebook đòi kiểm duyệt tất cả như chựyen ông quan tỉnh này hiếp dâm bà chánh án kia làm đĩ cao cấp và những vụ tham nhũng bê bối moi tiền của công qũy rồi tẩu tán ra nước ngòai mua quốc tịch v.v…
Vậy Facebook này chính là một khỏang không gian đại dân chủ mọi sự thật từ hàng thế kỷ nay bưng bít bị lộ ra ánh sáng.
Vậy cái học hàm và trình độ hiểu biết của bà tiến sĩ này không đáng gía một xu. Bà chỉ là một đại chùm dư luận viên cố tình bưng bít bao che cho mặt trái của chế độ mà thôi. Chính bà cũng thường xuyên lên Facebook để rình mò với nickma tên qủy. Chính bà cĩng sợ sự thật của Facebook. Không vào Facebook sao bà rành rẽ lắm chuyện ném đá chửi tục thế? Chính bà cũng là một đại vô công rồi nghề đó. Tức cười cho cái tiến sĩ xã hội chủ nghĩa thực ra là tiến sĩ hàng mã rỗng tuyếch vô học mà thôi.
Tiến Sĩ Giấy
Tiến sĩ giấy
nói năng tầm bậy
Cứ nổ xằng
chán ngấy qúa thôi
Ai hay ấy giống
cái tồi
Cà kê bịa
chuyện tanh hôi cửa mình
Cắt buồng trứng
tinh tinh chịu chết
Biết làm sao
thống thiết khổ đau
Một đàn thằng
ngọng theo nhau
Nghe bà giảng
đạo mặt cau có nhìn
Bao cô gái
xì tin xấu hổ
Nghe Thị
Hương nhí nhố ba hoa
Nửa đêm gà
gáy nhạt nhòa
Chồng không
hiểu vợ lòa xòa bướm đen
Dựng đứng
chuyện ngang nhiên cành bứa
Trẻ sinh đôi
một đứa của cha
Đứa kia mẹ
kiếm nơi xa
Lăng nhăng
khoa học vịt gà ngỗng ngan
Chuyện ca sĩ
lan man bạc tỷ
Hơn bốn ba bố
tý vẫn thèm
Học trò nhà
báo lem nhem
Ba mươi tuổi
vẫn tòm tem khối thằng
Tiến sĩ rỏm
văn bằng hạng bét
Học nước nào
lẹt đẹt kiến văn
I tờ trình độ
cua lăn
Họ nhà tôm cứ
cằn nhằn não teo
Da đen bóng
đầu heo tí tởn
Tưởng mình
hay động hớn sổng chuồng
Giảng đường
khối kẻ vô công
Rồi nghề Thị
Nở lên đồng múa may.
3.10.2016 Lu
Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen