Huynh vừa mới về xong. Đứa
con gái đang học lớp 12, có bạn sinh nhật phải rước nó đến tận nhà bạn, nửa đêm
23 giờ lại đến đón. Nói thật vì cảm thấy khó chịu bực bội với thiên hạ, hôm nay
lần đầu tiên huynh mới gõ chữ Thi Nguyên và tìm được trang của muội để đọc xem
muội viết gì trong đó? Muội có thể tưởng tượng được không, là
huynh quen biết
thân tình với Mai Hoài Thu đã mấy năm nay rồi, mà chưa một lần nào huynh ghé
thăm trang của MHT? Toàn thơ cảm tác, chuyển thể hay thơ họa lại là từ quán thơ
chị Huệ Thu ngày xưa mà có được với Thu. Còn bây giờ toàn thơ Thu gửi vào trang
huynh để hối thúc cảm xúc của huynh. Cô Thu này thông minh và khôn lắm, cô ấy
hiểu tính huynh. Thường thường thời điểm này huynh chỉ mới thấy có Thu, Muội và
Harry Mai là biết người biết ta, biết qúy mến huynh nên huynh mới xúc động mà
chuyển thể hay cảm tác thơ của ba người đó.
Huynh từ lâu hay mắng mỏ chửi
bới bọn CAM trên báo tổ quốc, nên chúng nó ghét huynh lắm. Chúng luôn tìm cách
lợi dụng tìm những sơ hở để cắn trộm sủa bậy như loài chó dại. Trên fb này là
do sự tình cờ anh Nguyễn Tuấn khuyên huynh nên sinh hoạt với giới trẻ cho vui
và anh tự làm nickname để huynh phải vào. Từ đây quen biết nhiều người cũng thấy
hay, rồi lại có cả MHT nữa, Thuy Anh Lam, v.v...Mãi sau này mới có muội người đầu
tiên công khai ngưỡng mộ dòng thơ song thất lục bát của huynh. Phần lớn thơ
huynh làm ra đăng từng chùm, nên thiên hạ bố bảo đưá nào dám hó hé khen chê vì
họ biết quái gì đâu về nghệ thuật ý nghĩa mà khen với chẳng chê. Thôi cứ đăng
vào đấy cho họ âm thầm đọc là quý rồi.
Huynh ghét nhất cái trò mèo
mà bọn Chí Phèo Thị Nở hay bọn lưu manh dư luận viện, bọn đá cá lăn dưa cứ nhấn
chuột bừa bãi cho ngón tay trỏ lên, trỏ xuống để lấy điểm cho đồng bọn theo lệnh
đảng để kiếm xu. Ngày xưa trang báo tổ quốc cũng vậy và huynh phải viết 25 bài
luận gọi là điểm mặt từng tên. Từ đó trang này mới sạch bớt đi bọn ruồi nhặng
nhấn chuột khen láo bình láo.
Hỏi thật đến bây giờ thời điểm
này ngày 4 tháng 2 năm 2012, muội đã có tấm ảnh thật nào của ngã Tân hay bà
Vinh không? Từ nay huynh cấm muội đừng khuyên huynh làm lành hay giao hảo với
những nhân vật này.Huynh không quen biết họ, họ là không khí là những vật vô
tri vô giác, chả là cái quái gì mà huynh phải bận tâm. Bởi vì: họ theo một một
hệ giá trị khác, thế giới quan, nhân sinh quan khác hẳn với huynh. Nhưng họ lại
cứ hay lăn sả vào bình luận láo những bài thơ mà huynh tặng muội hay Mai Hoài
Thu và hàng trăm cô khác nữa từ tấm lòng của một người bạn thơ, người anh hay
là một kẻ si tình. Phải tỉnh táo thông minh và bình tĩnh mà suy xét huynh viết
thư cho muội vì lý do gì? Không nên nhầm lẫn đổ cho ghen tuông về văn chương
thơ phú, hay ghen tuông về đàn bà, theo kiểu những con gà trống gọi mái đâu mà
huynh viết những câu chữ tỏ ra ngạo mạn khinh đời như vậy?
Chính muội mới ngây thơ, muội
không hiểu họ là ai? Mấy bài thơ đường cuả tay Tân có là cái con con cóc ghẻ gì
đâu. Nhưng với muội thích thì tuỳ muội huynh không có ý kiến gì huynh tôn trọng
tình cảm với muội hay với bất cứ ai. Đến bây giờ thời điểm này, huynh phải nói
cho mà biết: Nên đọc kỹ Phước Bạch làm thơ, hay Mai Hoài Thu, huynh tạm thời chỉ
hai người này thôi. Harry Mai ảnh hưởng về thiền, cũng như Trí Giả, Phạm Minh
Tuân và vài vị khác, còn phần lớn những người khác chỉ võ vẽ làm thơ cố sao cho
đúng luật, gò sao cho đúng phép đối nhưng thơ không có hồn chỉ là cái xác để ngắm
cho đẹp. Đọc bài thơ xong người ta phải trăn trở suy tư những ý tứ thầm kín mà
tác giả muốn nói chứ ngô khoai sắn dễ hiểu như tay Tân này, huynh xem lướt qua
thôi vì hắn gửi vào trang huynh và trang của muội.Thơ hắn bỏ luật và không thuộc
bảng niêm nhưng hắn lại ra rả vô cớ chửi huynh trên trang Mai Hoài Thu: Thơ làm
hàng trăm bài tặng Mai Hoài Thu nhưng chẳng bài chó nào đọc được cả. Nhưng thôi
mặc kệ muội huynh đáng lý không nên nói ra. Hãy nghe Huynh nói đây: Muốn đối hoạ
thơ đường thì tìm Phước Bạch, hình như anh ta cũng quen muội? Nói là thơ đường
có hồn có trí tuệ thật sự nên học anh ta.
Tay Tân này này xưa cũng
phát ngốt lên về chuyện Huynh làm thơ tặng Mai Hoài Thu và miả mai thơ tình của
huynh không có chất lượng, đưa chuyện Vũ Hoàng Chương bài thơ " Say Đi Em
" như thằng hâm dở hơi. Nhưng Thu đốp lại ngay cả bài thơ cũng chỉ có một
câu để đời thôi anh Tân ạ: “Đời vắng em rồi say với ai “ Tóm lại thơ tình là
cái tình cuả người đàn ông với đàn bà, tuy là thơ nhưng cũng là chuyện tình cảm
cá nhân vướng víu gì đến mình? Cho nên huynh mới làm bài “Kẻ Tiểu Nhân “. Hắn
biết mắng hắn vì có tật giật mình, tâm địa lưu manh bất tài đen tối nhưng bất lực
với huynh vì huynh chỉ viết chung chung thôi cho nên hắn sang bênThi Nguyên gây
sự. Huynh lại thích cho hắn gây sự vô lý vớ vẩn vì huynh đã tính trước rồi và
đúng như dự đoán hắn làm bài thơ rất tục tĩu mang cả tên Lu Hà ra chửi là ngu,
tên mày là lu liền với ngu. Huynh mừng vô cùng chính là điều huynh mong muốn
nhưng muội bảo vệ huynh vì theo muội là xúc phạm đến huynh ở trang của muội. Biết
muội quá ngây thơ, nhưng biết nói làm sao được?
Tâm hồn muội trắng trong muốn
dĩ hoà vi qúy mọi người lên diễn đàn Facebook chỉ để vui thôi, muội đâu biết bọn
chúng ăn lương để phá quấy viết bậy chửi láo. Chuyện này đã có từ năm 2010 và
huynh vì bực với thằng Tân nên cảm tác ngay thơ Vũ Hoàng Chương :
Cơn Say Ảo Vọng
Chuyển thể từ thơ tự do Vũ
Hoàng Chương: Say Đi Em
Điệu kèn biếc quay cuồng
hương phấn
Khúc nhạc hồng phấn chấn mê
ly
Ôm nhau ngất ngưởng đôi người
Đầu xanh lận đận ngậm ngùi
xót thương
Càng thổn thức vấn vương tê
dại
Người hoa xưa chăn gối má kề
Mà nay bao nỗi chán chề
Tình xuân đã héo hết rồi yêu
đương
Hồn bả lả nhưng chân chân
còn dẻo
Khúc nghê thường cuộc rượu lẳng
lơ
Lòng nghiêng tràn hết tim
yêu
Ánh đèn tha thiết nuột nà
dáng tơ
Chân lả lướt đê mê loạng choạng
Cánh tay hờ gợn sóng âm ba
Hoang vu hồn gửi bao la
Ánh đèn phai nhạt ngẩn ngơ
má đào
Hãy gượng dậy mặt hoa da phấn
Dựa bờ vai đừng thẹn giai
nhân
Tiến lùi lạc điệu đôi chân
Xiết tay ghì chặt toàn thân
đã mềm
Trên sàn gỗ chập chờn lảo đảo
Nhớ làm chi sóng gió ta bà
Say đi rượu vẫn chờ ta
Mềm môi uống mãi mắt hoa
sương mờ
Thân mềm mại còn chưa chuếnh
choáng
Cuối chân trời phóng đãng
người ơi!
Khát khao hồn vẫn chưả say
Cung đàn nghiêng ngả lả lơi
điên rồ
Rượu, rượu nưã làm sao quên
hết
Trong cơn say thảm thiết bi
ai
Sắc màu lướt mướt buồn trôi
Có ai hư ảnh kề môi rã rời...
Quay cuồng loạn đất trời
nghiêng ngả
Trong men say bén lưả em ơi!
Thành Sầu lệ đổ tuôn rơi
Tìm trong ảo vọng u hoài chiều
thu!
13.11.2010 Lu Hà
Mộng Say Lỡ Làng
chuyển thể từ thơ Vũ Hoàng
Chương
Mười hai tháng sáu trăng lên
Xót xa giọt đắng ưu phiền rượu
say
Nhạt nhoà sương phủ sầu cay
Tố ơi! Em có về đây cùng
Hoàng
Thôi đành duyên phận bi
thương
Mười năm là cánh đồng hoang
não lòng
Mười năm thu héo trăng suông
Tri âm tri kỷ vấn vương một
thời
Mười hai tháng sáu rã rời
Hai ta biền biệt chia đôi nẻo
đường
Hoàng hôn vụt tắt ánh dương
Em xa lạ quá Tố Hoàng còn
đâu?...
Sờ tay lên tấm mộ bia
Mười năm theo máu hận trào lệ
rơi
Học làm Trang Tử chơi vơi
Bồn Ca khúc Cổ hát chơi ngậm
ngùi
Tố Như để lại cho đời
Phong trần cổ lục tơi bời
hiên tây
Đờn ca theo nhịp khói say
Hồ Xừ Xang Xế nhịp tay gõ cuồng
Bồi hồi lữ khách tha hương
Kiều Thu muôn nẻo dặm trường
héo khô
Xừ Xang Xế Xự Xang Hồ
Khói xanh huyền ảo ô hô rượu
tràn
Trăng lên trăng đứng trăng
tàn
Kiều Thu theo gió tần ngần về
đây
Xế Hồ Xang khói mây bay
Lâng lâng chìm đắm mộng say
lỡ làng…
4.3.2010 Lu Hà
Chính thằng Tân này là thằng
mang bản chất giai cấp đấu tranh, nó lại bực là muội xóa đ m đi, mà nó đang
trút hết cả hận thù lên tên huynh Lu Hà. Huynh nói thật cả muội và hắn đều là
hai con vịt giời. Một con căm ghét huynh ra mặt mà chửi cho sướng miệng, một
con thì thương huynh muốn bảo vệ huynh mà không hiểu nhân tình thế thái. Nếu hắn
để bài thơ mất dạy đó mà có 10 ngón trỏ lên tức là fb này có 10 thằng CAM hay
10 tên công an mật.
Tại sao muội không xóa toẹt
đi tất cả và muội phải thể hiện cái cao sang kiêu sa đài các của mình chứ là bậc
tài hoa thuyền quyên thục nữ dửng dưng không thèm nói gì? Tại sao muội lại mua
dây buộc bụng khuyên nhủ bọn chúng làm gì? Bọn chúng sẽ lợi dụng lòng tốt của
muội để làm khổ muội đó. Theo huynh muội nên chí thú làm ăn lo toan cho chồng
con muội, còn việc thiên hạ thì mặc xác thiên hạ, ai hơi đâu mà lo bò trắng
răng, lo chuyện biến quạ thành bồ câu, qủy dữ thành Phật, đười ươi thành người.
Muội nên học cách phân tích hiểu rõ bản chất con người, hơn là khuyên nhủ ai
khi thấy không vừa lòng mình. Ai đó làm thơ tặng muội viết ra từ những tấm chân
tình thì nên trân trọng tình cảm của người ta. Thơ văn tặng dù hay dở cũng từ tấm
lòng mà ra, ai vô cớ xúc phạm người ta tức là xúc phạm muội thì muội nên khinh
bỉ xoá toẹt đi là xong, không thèm nói gì hết. Tại sao muội còn khuyên can
chúng nó làm gì? Muội còn khuyên cả huynh nữa, đừng nên gây sự hay bất hoà với
chúng? Muội đã tìm được câu nào chữ nào, dòng nào, huynh gây sự với chúng trên
trang của muội hay trang của Mai Hoài Thu?
Người có trình độ học vấn
cao như Harry Mai, hay Phạm Minh Tuân, Trí Giải sẽ biết được bộ mặt thật của hắn.
Muội thử nghĩ xem trong fb này người quân tử thực tài nhiều hay ruồi xanh cóc
nhái nhiều? Tóm lại bây giờ chị Vinh của muội có tốt hiền thục đau khổ như Đức
Mẹ, Phật Bà huynh cũng không để ý. Huynh biết dù thị có dở chiêu con ốm bệnh tật,
cha già mẹ già ốm đau cũng mặc. Xét người không phải vài câu nói mà cả quá
trình nhiều sự việc liên kết nhau. Huynh kết luận Vinh là nữ công an mật vụ làm
nghề giáo viên cả Tân nữa. Còn tin hay không thì tùy muội. Còn chuyện tình cảm
của họ với muội, huynh tôn trọng không chen vào và không có ý kiến gì. Lúc đầu
huynh cũng nghe muội rơm rớm nuớc mắt thương thương vì nghe thị có đứa con trai
tật nguyền, sau thấy thị gửi vào mục nhắn tin những lời lẽ hằn học theo kiểu
gái đĩ già mồm, trái hẳn với những lời lẽ tỏ ra ôn tồn khi thị viết vào trang
muội những ý kiến phản hồi. Sự thể như thế nào huynh viết thật ra như vậy có gì
mà trái với lương tâm, với thằng Tân còn đổ cho tranh gái nhưng với thị cũng là
đàn bà kia mà?
Tóm lại muội đừng mất công
khuyên huynh nên giao hảo với hai người này vì họ là bạn thân thơ văn chí cốt
huynh muội tỉ muội gì đó của muội. Theo huynh họ mang một hệ giá trị khác, họ
luôn chống đối huynh. Những bài luận văn, huynh viết về trăm hoa đua nở của Mao
Trach Đông làm thị Vinh rất tức huynh. Thị lại tương kế tựu kế lợi dụng khi
huynh nóng nảy vì hiểu rõ bản chất lá mặt của thị, nên huynh cũng tỏ ra hơi có
ý cao ngạo coi thườnh kinh miệt thị chẳng hiểu gì về thơ phú văn chương cũng vờ
vĩnh ngô ngọng hỏi thế này thế kia để huynh phải bực mình quát lên là chui vào
cạm bẫy của thị. Nhưng huynh mới chỉ là cao ngạo bằng lời lẽ văn chương, khuyên
nhủ thị nên cố gắng tu dưỡng học tập thôi chứ đâu đến mức thậm tệ như thằng Tân
nó viết vào trang muội: Đ.m thằng Lu Hà. Anh không thể chịu được nếu em đăng
thơ thằng gìa ấy bên cạnh thơ anh. Còn bà Vinh thì lăng mạ huynh cửa sau bằng
Email và bù lu bu loa là huynh coi thường thị về sự hiểu biết để ăn vạ tình
thương hại của Thi Nguyên. Còn những vấn đề quá lời coi thường khinh rẻ thị
chưa chắc hẳn như vậy? Thị cứ xơi xơi huynh hạ cấp thị quá đáng để đánh vào
tinh thương của muội? Tóm lại tại sao thị và Tân lại chọn muội? Chúng muốn qua
muội hay Mai Hoài Thu hoặc các cô khác để khai thác về huynh? Nhưng cũng chẳng
có gì mới vì những gì huynh tâm sự với muội về hoàn cảnh bản thân thì chính
huynh tự viết thành thơ văn hồi ký, công khai đăng trên mạng rồi.
Muội chán vì muội không thấy
niềm vui của những giá trị tinh thần, yêu thương hay đấu tranh phản kháng với
những phi lý bạo ngưọc vẫn sảy ra xung quanh ta. Người ta có thể viết lên mạng
Facebook là ông tổng thống Obama là độc tài, kiêu căng nhưng không được phép thoá
mạ ông ta là da đen là thiếu văn hóa,là hiếp dâm là cưỡng bách phụ nữ là thế
này thế nọ mà không đưa ra một bằng chứng nào. Tự do chính kiến nhưng phải có
trách nhiệm với lời nói, chứ không thể tự ý xỉ nhục người khác vô lý được như
kiểu thằng cha Tân gì đó đối với huynh. Cái đó đã có pháp luật bảo vệ về quyền
nhân phẩm. Nếu muội cảm thấy mệt mỏi thì muội nên nghỉ ngơi cho khoẻ. Còn huynh
vẫn cứ vui vì huynh mọi lời nói hay hành động trước sau là một. Huynh là một kẻ
được may mắn sinh ra ở cõi đời này để mở to mắt mà nhìn và quan sát thiên hạ sống
ra sao. Minh chả sợ mất lòng ai cứ ngay thẳng mà sống.
Tâm dạ huynh vằng vặc như
trăng rằm và huynh cứ làm thơ để tả về cỗi trần gian mà huynh sống, muôn hình
muôn sắc là cung đàn muôn điệu. Chúc muội sớm tìm thấy niềm vui quay trở lại.
Muội đi thì huynh lại có các muội khác, hoặc chẳng có muội nào thì sang quán
thơ với chị Huệ Thu cũng vui.
Huynh là đàn ông nhưng huynh
lại rất thích muội viết đàn ông như vậy như trong bài thơ của muội, vui tươi
bông đùa trêu trọc mỉa mai, muội cứ tìm ra những cái dở cuả họ tìm thật nhiều
vào mới là cao thủ. Khi nào muội ngộ ra rằng cuộc đời này là vô thường, tất cả
là hư ảo khen chê là vô thường. Khen đúng, chê đúng, chửi đúng, mắng đúng, đều
đáng trân trọng cả, mục tiêu là sự thật. Sợ mất lòng thì cả đời sẽ không bao giờ
ra khỏi nhà vì ra đường dẫm chết con kiến là phạm tội sát sinh đấy. Huynh thấy
trong facebook này chỉ đăng một lời cảm ơn thôi mà người ta cứ phải ghi tên dài
dằng dặc không biết mỏi. Sao không viết một câu ngằn gọn xin cám ơn các bạn. Có
lẽ người Việt Nam chuộng hình thức và coi thường nội dung? Ngày xua huynh về
thăm cha ở VN, cô huynh khuyên bà mẹ thân sinh phải vác gói kẹo chia đến từng
nhà trong xóm để chia... Họ luôn sống sợ mất lòng nhau thế đấy, thật khổ vô
cùng.
Trong facebook này cũng có cảnh
tượng tương tự như vậy, dù chỉ là không gian ảo luôn sợ mất lòng nhau về một
câu nói, hay lo chuyện củ hành củ tỏi rất vớ vẩn....
Huynh thấy hai nhân vật Tân
và Vinh thế nào ấy. Lúc đầu nghe muội kể về bà Vinh huynh cũng thấy thương
thương, vì đưá con bệnh hoạn, định nhờ muội gửi cho bà ấy ít tiền nhỏ bé là tấm
lòng của huynh. Sau huynh nghĩ lại nếu như đó là câu chuyện biạ thì sao? Nếu
đây là khổ nhục kế mà người cộng sản vẫn áp dụng để phân hoá nội bộ, khi họ phát
hiện huynh hay làm thơ phản kháng và nghĩ muội thân với huynh và dùng muội như
một con bài?
Những gì thơ muội viết chê
đàn nông chỉ là đuà thôi và huynh cũng chê lại đàn bà tí ti thế là bà ấy nhảy
vào phân tích huynh khinh phụ nữ" Đàn ông nông nổi giếng khơi, đàn bà sâu
sắc như khơi đựng trầu". Lúc đầu huynh nghĩ chỉ nói chơi trên bình diện
văn học, hoá ra bà ấy nói thật để muội nản.
Huynh cũng hơi tiếc khi muội
xa lánh huynh và dần dần sa vào bẫy cuả mật vụ công an cộng sản nếu như họ là
làm việc thật sự thì sao. Mai Hoài Thu thì từng trải hơn muội nhiều. Chính muội
cũng cần gần huynh nđể có cơ hôi thơ phú đối thơ học tập mà. Có lẻ trình độ cuả
muội chỉ tầm tầm như Thuan Nguyen Tan nên thơ anh ta làm muội dễ hiểu và thích
hơn chăng?
Muội hãy cứ làm những gì muội
thích và nên thận trọng có khi bà Vinh còn nguy hiểm hơn Tân, vì tay Tân này dễ
lộ mặt vì bản chất sân hận nóng giận. Vinh thì ôn hoà tinh khôn hơn ranh mãnh mềm
mỏng tưởng như tế nhị, vì thị làm nghề cô giáo nghề dạy học mà? Nhưng mà để làm
gì? Muội có chồng Tây và ba bị chết vì đi tù cộng sản? Dù muội có hiểu lầm cho
huynh có lối viết ngạo mạn châm biếm là tính cách của huynh, xa huynh cũng chẳng
ảnh hưởng gì đến thơ phú phản kháng của huynh?
Bởi vì tính huynh rất thích
phụ nữ thông minh có tài ứng biến để làm thơ. Nhưng có phải muội là người duy
nhất trong Facebook đâu? Huynh thấy tay Tân này chửi huynh rất sổ sàng, muội cứ
để thế là rất tốt là tạo cơ hội để thiên hạ đọc. Nếu họ có óc có tim còn nếu là
đầu gà óc đất sét vô cảm cả thì đã sao? Chính huynh lại thích hắn chửi sỗ sàng
vào trang của muội. Huynh thích như vậy mà tự nó nhổ vào mặt nó. Còn huynh
không thèm nói gì không phải vì huynh cao thượng anh hùng quân tử gì mà huynh
khinh bỉ nên không thèm nói. Nếu hắn chửi vào trang của huynh thì huynh vả gãy
răng hay xóa toẹt đi là xong. Nhưng có điều lạ một ngã cục súc mất dạy như vậy
nhưng muội cũng rất trân trọng mấy bài vè cuả hắn. Chính huynh cũng ngạc nhiên
về muội đó. Nhưng mặc muội, vì muội cũng đang muốn xa dần huynh kia mà?
Huynh chẳng ghen tuông quái
gì với thằng cha Tân về muội đâu. Muội là người đàn bà có chồng. Thơ phú chỉ để
làm tăng trình độ và rèn luyện trí thông minh . Muội hãy sống như muội muốn.
Nghe lời khuyên của huynh hãy cảnh giác với hai nhân vật Tân và Vinh này. Họ
nói gì về huynh thì đừng tin vội, họ có kể chuyện khổ bị cs bạc đãi cũng chớ vội
tin. Nhưng chắc gì chúng dám nói xấu tụi cs? Hãy nên gần gũi với Harry Mai, Phước
Bạch, Mai Hoài Thu, Thuy Anh Lam, Phạm Minh Tuân. Anh chàng Phước Bạch này hay
đấy, mới đọc có hai bài đường thi cũng biết người này trí thông minh thâm hậu,
một người tử tế. Còn thằng cha Tân thơ hắn huynh thấy ngô nghê trẻ con thế nào ấy,
nhưng muội khen thích là quyền của muội. Nhắc lại nếu muốn có bạn làm thơ đường,
muội nên gần gũi với Phước Bạch hoặc Mai Hoài Thu.
Vì chúng nó vô cớ xúc phạm đến
huynh, xúc phạm đến tình cảm của huynh dành cho muội, Mai Hoài Thu v. v… Nên buộc
lòng huynh phải lên tiếng. Nếu ngược lại huynh im lặng chỉ chứng tỏ huynh là một
người hèn, vô trí, vô giác, thiểu năng mà thôi. Một người kém cỏi bần tiện nhu
nhược như vậy không có khả năng phân biệt đúng sai cúi đầu cam chịu để cho người
khác lăng mạ vô cớ chỉ vì chữ dĩ hoà vi qúy, mong được nhiều người trọng vọng
nhấn chuột khen thơ văn mình hay? Theo huynh là không xứng đáng để làm bạn thơ
để giao du trên diễn đàn với muội, nói thẳng như vậy có đúng không?
Bức thư này viết dài gửi cho
muội để bày tỏ nỗi lòng chân thật, ngay thẳng của huynh. Huynh sẽ giữ lại trong
máy tính, chờ một vài năm sau để muội có thời gian kiểm chứng suy nghĩ, cả khi
huynh ít giao du với muội để xem họ có còn lăn sả vào trang của muội để tỉ tỉ
muội muội, ca ca muội muội nữa không? Họ có còn đằm thắm về thơ ca hò vè với muội
nữa không? Khi huynh không có thời gian quan tâm đến muội và tỏ ra ít thân tình
với muội? Thực lòng huynh rất ngưỡng mộ muội, vì biết muội là người có tài, thơ
phú xướng họa đối đáp cả với huynh mà ngay đến Mai Hoài Thu cũng chưa thấy làm
được như vậx. Huynh có con mắt nhận biết được muội là người phụ nữ đáng yêu có
tài đức hạnh và là người em gái rất tốt mãi mãi trong lòng huynh.
Bức thư này trước sau sẽ
công khai đăng trên mạng để mọi người bàn thảo và cho giới trẻ lấy đó làm bài học
kinh nghiệm qúy báu ứng xử với trang mạng xã hội Facebook thiết tưởng chỉ có lợi
cho mọi người, nhằm nâng cao dân trí, trấn dân khí.
Thôi nhé chúc vợ chồng Thi
Nguyên và các cháu vui vẻ hạnh phúc
4.2.2012 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen