Họ Đủ Mọi Lưá Tuổi Thi Nhau Chửi Tôi
Baby đăng ngày 01/15/10 - 8:20 AM
bác Lu ko thấy mình là Don Quixote sao?
Miệng lưỡi thiên hạ khen chê hay cả những lời miả mai,
báng bổ. Nếu ta lấy cái tâm an tịnh mà bình tĩnh suy xét, nhiều khi cũng nảy ra
từ cái tiêu cực thành những ý tưởng mới rất hay. Lu Hà rất vô tư như đi dạo
chơi qua một khu rừng đầy chông gai, chân chảy
máu nhưng vẫn rửng rưng trong niềm
đam mê vô tận. Làm thơ là dịp được tận hưởng cái thú đau thương, đắng cay, chua
chát, ê chề , tình yêu và nhục nhã…Lời bàn cuả Baby hoá ra từ tiêu cực lại chuyẻn
sang tích cực mà tạo ra cảm hứng sáng tác. Làm thơ nhiều lúc như chơi cờ tướng
vậy.
Baby chắc hẳn là một cô gái theo phận nữ nhi thường tình,
chứ không lẽ là một chàng trai. Baby cố gắng làm một giọt nước tan trong biển cả
như vậy là tốt. Lu Hà là kẻ giang hồ tục tử. Thích làm thơ, thích suy tư về thơ
coi như là một thú vui. Dù thiên hạ có miả mai là nhân vật Don Quixote, khôi
hài, lố bịch, lẻ loi, hay điên khùng mắng cộng, m ắng bọn giòi bọ thì đã sao?
Cũng từ lâu lắm rồi Lu Hà tôi ít giao du với người Việt Nam, phần lớn do công
việc hàng ngày phải va chạm, đồng nhiệp với đủ các giống người trên thế giới.
Vui đuà, trêu chọc, kể chuyện tiếu lâm , tán dóc hoàn toàn với đủ loại người
trên thế giới. Cho nên nay có cái duyên
may mắn là một Don Quixote của người Việt Nam. Thơ làm ra gửi luôn vào quán
thơ, ai thích thì đọc, ai chê thì đừng đọc. Còn chửi bậy nói láo thì sẽ được trả
lời từ tốn lễ độ c ủa Lu Hà. Rồi mai kia Baby già cả cũng phải chết, Lu Hà cũng
vậy. Baby còn cần người Việt Nam để sống. Còn Lu Hà chỉ cần Quán Thơ thôi để
làm thơ cho vui . Baby có hiểu Lu Hà nói gì không? Cuộc đời này với Lu Hà tất cả
là vô thường Don Quixote cũng là vô thường không có thật.Do trí tưởng tượng mà
ra. Thơ Lu Hà cũng do trí tưởng tượng mà ra. Ai không tưởng tượng ra thơ, thì
tưởng tượng ra Don Quixote cũng là quý tuy ở dạng bậc thấp cóc nhái sâu bọ đàm tiếu vui cười thì đã sao? Đời là
vô thường mà.
Như Cánh Chim Trời
tặng nick Baby
vì không dám công khai thưà nhận mình là ai
Con chim yêu khoảng trời xanh
Đội trời đạp đất bình sinh là người
Thế gian đàm tiếu hay cười
Bon chen đố kỵ miả mai thói đời
Đào Tiềm dễ tránh thị phi
Am mây ẩn dã nào thời có yên
Quay về giưã chốn dân gian
Ngang tàng mà sống theo vần thơ bay
Tâm trong lòng dạ sáng ngời
Xót đau nhân thế trọn đời tìm vui
Tự do theo cánh chim trời
Trí thần tự tại muôn loài hiếu sinh
Baby mặc cảm cho mình
Thương thân bồ liễu bóng hình ngậm soi
Coi sao chân bước như người
Nắm tay cùng hát lá rơi hoa tàn
Bọt bèo trôi nổi mây tan
Phong trần bi lụy bần hàn thiên thu
Cầu cho tiền lắm bạc nhiều
Nhà cao cưả rộng sang giàu người ơi
Văn chương phú lục xu thời
Thế gian biến cải lòng người nổi nênh
Phải chăng vì chút hư danh
Tốn công mài duã hoá thành miả mai
Don Quixote vẫn còn đây
Thế gian miệng lưỡi đào rơi trái phiền ....
15.1.2010 Lu Hà
kẻ vô hoc đăng ngày 01/15/10 - 12:23 PM
ông Lu Hà này ăn đồ dơ,tạp thải sao ? cái đầu toàn bả đậu
hay cứt Tây? Cứ bô bô cái môm.ko biết nguọng!
Dã vong quốc rồi ,tự coi mình "ko còn Vn"sao lai
lấy tiếng Việt ra làm thú tiêu khiển..chửi bới tất cả ai phê bình hay góp ý?
Luôn nói mình vô tư.v.v nhưng thể hiện thì lai"lươn chê lịch nhớt"...trong
quán này, danh cái gì ...hay chỉ là những "nhàn cư" rồi lòi ra cái
TÔI khốn nạn? Mây người luôn nói thương dân chúng ,giống nòi..sao chạy đi tìm đất
sống?rồi còn bảo ban ,chỉ dạy "con cháu VN"..đồ ỉa cứt vào mồ mả NGŨ
ĐẠI TỪ ĐƯỜNG của ông mà còn ĐẠO ĐỨC GIẢ!
Đừng xưng là thi sĩ dể thể hiện cái cá nhân! vì sao ko ai
nói gì khi Lê Văn hay các bài thơ đả kích khác? ông là thứ gì mà moi người căm
thù và ganh ti? Tự tôn quá đáng cho nên chúng chửi ..còn làm bộ ngu! ai là cha
me ông? nếu ho chết hết là phúc , chứ nếu còn sống thì phải uất mà tâm thần vì
có đứa con biến thành tên phản bội màu da và giòng giống, loai như ông ,tôi
nghĩ ví như dưới đất chui lên cho khỏi nhục cha me, tổ tông.
còn nói về thơ, ông viết mấy câu đối đáp bá láp...gọi là
thơ hay gì cũng đuọc ,nhưng nó ko nói lên cái thâm thúy của ngôn từ...mà như một
cuộc cãi nhau với bao nhiêu câu chữ xào nấu nhàm chán..mà ông luôn tự mãn
là"thi sĩ" ôi trời...nghe mà buồn cười và thuơng hai cho một kẻ lộng
ngôn và lắm điều!
Theo Dòng Phù Xa
tặng người tự lấy tên gọi Kẻ Vô Học
Xót thương có kẻ nhận mình
Là thằng vô học nhân sinh thập toàn
Mon men vô sản thi bần
Buông lời thoá mạ diễn đàn văn thơ
Hùng hồn bọt nhãi thiết tha
Thuỷ chung sau trước tình yêu giống nòi
Quê hương sông nước tô bồi
Dòng trong dòng đục ngậm ngùi thương đau
Cha ông tiên tổ từ lâu
Cái bưà đi trước con bò theo sau
Tiến lên quyết chí đồng bào
Buá liềm cờ đỏ máu đào nhuộm sâu
Hận thù xương máu phôi pha
Oan hồn tử sĩ âm u núi rừng
Rợn rùng nối gót thê lương
Trải bao thập kỷ hãi hùng non sông
Đầu rơi máu lệ xuôi dòng
Ngẩn ngơ tìm chốn thiên đàng náu thân
Mác Lê Mao rụng lối mòn
Vô học theo bước thấm nhuần ruột gan
Chung lưng đấu cật chuyên cần
Quần nâu áo vá sắt son nguyện thề
Dẫu cho tan nát ê chề
Còn người còn nước tỉ tê bùi ngùi
Đói nghèo như gió thoảng bay
Nưả già thế kỷ theo hoài mãi thôi
Rán lên chút nưã còn hơi
Sao mày bỏ chạy ra đi xứ người?
Bớ quân phản bội giống nòi
Văn chương ba láp sặc mùi ngoại bang
Luận cương Đảng dạy huy hoàng
Trường Chinh lai láng theo dòng phù xa….
16.1.2010 Lu Hà
Tình Yêu Nước Sắt Máu
tặng người tự nhận Kẻ Vô Học
Kẻ vô học tự hào yêu nước
Sắt máu căm thù hận núi sông
Hãy giết nưã không dừng giết mãi
Cho quê hương đỏ máu tươi dòng
Hắn hãnh diện đầu trâu mặt ngưạ
Khinh dân hèn trốn chạy lưu vong
Không cam tâm chịu đời ma dại
Là phản bội nòi giống núi sông
Hắn hùng hổ phun lời vu cáo
Vì bát cơm manh áo lợi quyền
Ôi! Tổ Quốc bao đời thắm thiết
Cuả riêng ta chiếm trọn mẹ hiền
Hãy tiến lên đồng bào thống khổ
Hỡi bần nông khố rách ăn xin
Theo chân Đảng giết người man rợ
Thế giới đại đồng đỏ máu tim
Kẻ vô học dấn thân yêu nước
Nuôi hận thù giai cấp đấu tranh
Đêm mậu thân kinh hoàng phố cổ
Pháo giao thưà đỏ lưả đồng xanh
Thương cho kẻ nhận mình vô học
Phun những lời rác rưởi thối tha
Lại nhận mình văn nhân trí sĩ
Hắn là ai loạn khẩu tà ma ?
Hãy đọc đi bao lời báng bổ
Năm Canh Dần rỏ lệ thương đau
Ôi! Hành tinh khắc sâu buồn tủi
Vì miếng ăn nuôi mãi hận thù...
16.1.2010
Một người tự lấy tên mình là Kẻ Vô Học. Rồi sấn xổ đầu năm
canh dần cùng phe cánh băng đảng lưu manh, phun bọt thả dãi, du côn du kề, đầu
đưòng xó chợ xỉ mắng tôi là thằng lưu vong, không gắn bó với tổ quốc, cam thân
trâu chó nghèo hèn có nghiã là phản bội. Nay lại còn làm thơ ba láp, phô trương
hợm hĩnh, chia sẻ tình cảm xa quê nhó nước với đồng bào hải ngoại là đồ đạo đức
giả ...Thơ thối vô cùng mà cũng cứ làm, sao hắn không thẻ viết thiết tha, đằm
thắm. Xót xa yêu nước thương nòi nhu cụ Diệu, cụ Hữu, cụ Viên. Hắn cứ xưng xưng
làm thơ gửi vào quán thơ, còn nhận mình là thi sĩ không biết nhục, hắn tự cao tự
đại như vậy không biết dấu diếm vò vĩnh khiêm tốn như các thi sĩ cộng sản yêu
nưóc cuả chúng ta. Đồ lưu vong bơ thưà sưã cặn...Tôi thấy anh hùng hổ dữ tợn vô
cùng, cũng cảm thấy bùi ngùi thương cảm, tôi không ghét, không căm thù anh đâu
chỉ giận thôi mà làm thơ khuyên nhủ anh nên bình tâm nghĩ lại. Anh có thể xin lỗi
tôi và rút lại những câu chửi , hoặc còn hăng máu muốn chửi tiếp cho sướng thì
tuỳ anh. Chào người tự lấy tên là Kẻ Vô Học
Vẫn người lấy tên là Kẻ Vô Học cố gắng moi cho trong kho từ
ngữ cuả Việt Nam những câu nào thật bẩn thỉu thối tha nhất để lăng mạ xỉ nhục
tôi với cái gọi là phê bình văn học. Người như vậy t hật ra đáng thưong chứ
không đáng ghét. Anh ta chỉ là nạn nhân cuả một lối giáo dục nhồi sọ , vong bản
phi văn hoá . Hãy cứ yên tâm mà mà trút hết tất cả căm hận, tức tối, dù cho là
phân tro cặn bã rác rưởi cuả mình sả ra cũng không sao. Miễn bạn ngửi được. Có
bài thơ gưỉ tặng Người Vô Học. Tất nhiên Kẻ Vô Học sẽ sĩ diện không thèm nhận
tình thương cuả tôi cho là đạo đức giả. Mình chửi nó như thế réo c ả mồ mả tổ
tiên tam đại nhà nó ra mà chửi nó vẫn bảo là thương mình , nó sợ mình hay nó
thưong mình thật? Sao nó rửng rưng vậy? Nó không có thần kinh xấu hổ à? Mình mới
đ áng tự hào, nó là cái thá gì văn thơ ba láp lưu vong thôi sao bằng cụ Diệu, Cụ
Hữu, cụ Viên nhà mình….
Tôi Xót Thương Anh
tặng người lấy tên Kẻ Vô Học
Tự xưng mình bảo là vô lại
Hắn chửi tôi te tái nực cười
Rõ khốn nạn văn chương lá cải
Những ngôn từ chó má than ôi !
Mấy thập kỷ cùng đường bí lối
Hết nhân tài lã chã phun châu
Phê bình đấu tố còn ra rả
Bịt họng căm thù mấy tứ thơ
Cơn gió chướng văn minh thời đại
Nhũng oan hồn thảm thiết kêu rên
Vì sao tăm tối không đường thoát ?
Đạo đức hoài buôn nước bán dân…
Kẻ vô học nhận tên trên mạng
Lưỡi cú diều dơ dáy thê lương
Vẫn bới lông soi từng dấu vết
Rặn ra lời lổn nhổn bi thương
Cứ đấu mãi phun lời rắn rết
Dòng sông quê cặn bã u sầu
Loài ma quỷ nắm quyền dân nước
Vuốt ve hoài mãi tấm da nâu
Điệp khúc cũ nhai đi hát lại
Đảng bao la thắm thiết tình người
Hoan hô mãi biết bao giờ tạnh
Giộng bão mưa gào mãi thế thôi...
16.1.2010 Lu Hà
Viết từ năm 2010, nhưng soạn lại ngày 10.1.2014 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen