Tấn trò đời đầu Năm, họ vô cớ chửi tôi
Tâm sự của Lu Hà về nhân tình thế thái
Đầu năm mới một vài kẻ qúa khích la lối om xòm về những bài thơ và những bài tâm bút
của tôi. Họ bảo tôi vỗ ngực ta đây về văn thơ và coi thiên hạ chả ra gì. Coi thường
bạn đọc, họ vẫn luôn cái giọng điệu ông “Nông
Dân“ là to nhất. Để chơi trò quan điểm quần chúng, quan điểm giai cấp với tôi
đây? Hòng muốn thủ tiêu mọi cảm hứng, mọi sáng tạo văn chương nghệ thuật của
tôi.
Phê bình tôi thì rất hoan nghênh, nhưng phải có kiến thức hiểu biết, nhưng
lăng mạ xỉ nhục như trẻ con vô giáo dục thì không được. Tôi viết văn làm thơ là
nỗi lòng cuả tôi trước bao đau thương tang tóc của nhân tình thế thái, của tâm
hồn trái tim cá nhân tôi chứ không phải lấy trí tuệ Chí Phèo Thị Nở, thói quen truyền thống của thiên hạ làm tiêu chuẩn, làm mục tiêu sáng tác,
để vưà lòng ai hay cá nhân nào dù cho là lãnh tụ hay vừa lòng nhóm người nào đó
trong thiên hạ và biết ai là ai? Thiên hạ của tôi hay thiên hạ của đảng, của
tầng lớp bồi bút hay của những người thủ cựu hẹp hòi?
Tôi là người của thiên hạ, của một thiên hạ lương thiện chứ không phải một
ý thức hệ, một thiên hạ tăm tối quen thần phục và nô lệ. Nuôi thân thì thành nô
tài, nuôi chí thì thành nhân tài còn nuôi tâm thì thành thiên tài.
Tôi chỉ biết chân thành từ chính mình thì thời gian sẽ được cảm nhận, sàng lọc hay đào thải. Tôi không thể như ông ông Xuân Diệu cưa sừng làm nghé để tự lưà dối chính mình, làm thơ phù hợp theo trình độ của số đông, lấy giai cấp công nhân tiên phong làm chỗ dưạ, khiêm tốn đề cao vai trò lãnh đạo của đảng. Cố gắng viết sao cho quần chúng hiểu mà hăng say nhắm mắt đi theo cách mạng.
Tôi chỉ biết chân thành từ chính mình thì thời gian sẽ được cảm nhận, sàng lọc hay đào thải. Tôi không thể như ông ông Xuân Diệu cưa sừng làm nghé để tự lưà dối chính mình, làm thơ phù hợp theo trình độ của số đông, lấy giai cấp công nhân tiên phong làm chỗ dưạ, khiêm tốn đề cao vai trò lãnh đạo của đảng. Cố gắng viết sao cho quần chúng hiểu mà hăng say nhắm mắt đi theo cách mạng.
Thật đúng là giọng mẹ mìn, lố bịch hết chỗ nói. Làm mất vui mất hết cảm
hứng sáng tác đi. Còn tôi làm thơ trước
hết cho cái thân tôi. Chuyện củ hành củ tỏi lèm nhèm có tính chất truyền thống
bản chất nô lệ thâm căn cố đế này tôi
coi như là một tấn trò đời. Thật ra người Việt Nam khốn khổ vì quyền hành đều
nằm trong tay một nhóm lãnh đạo gìa cả thất học, u mê tăm tối nhưng rất lưu manh, những người
này đã trên 40, 50 hoặc 60 tuổi đều là con ông, cháu cha thưà kế của những nhà
lãnh đạo cộng sản bần cố nông, hoặc những tín điều cuồng tín nhất cuả chủ nghĩa
Mác Lê, Mao Trạch Đông, Stalin thuở trước. Cho nên cái chuyện sáng đúng chiều
sai là chuyện bình thường trong một xã hội gà rừng. Tôi xin hoạ lại thơ Anh Lê
Văn , và bài thơ nội dung tương tự cuả tôi muốn chia sẻ với các bạn
Cóc Nhái Làm Thày
hoạ thơ Lê Văn
Đúng sai, sai đúng vẫn bằng không
Sáng gặm chiều nhai mãi khúc xương
Lơ láo quan thày bầy sói dữ
Ngô nghê tôi tớ lũ cừu thương
Điều hành quốc sự cha bần cố
Quản lý dân sinh con nhiễu nhương
Tham nhũng cưả quyền loài cộng sản
Ngu dân đắc thế ắt thành công
3.1.2009 Lu Hà
Vịnh Cái Cầu Tiêu
Lầm lỳ nhẫn nại đợi chờ thời
Há miệng trông mong được gặp người
Bổng lộc bao đời coi phế thải
Lương cao con cháu hưởng đồ tươi
Nhởn nhơ sáng tối thong dong nhỉ
Thơ thẩn đêm ngày vẫn thảnh thơi
Ghế đá quyền cao bòn của đút
Thằng lòn con cúi nhặt đồ hôi
Lu Hà
(nguoihuexua
đăng ngày 01/03/10 - 10:06 AM
Trung gu ong Lu Ha roi! Tha ho hoa va binh loan nhe, chuc ong"phun
chau nha ngoc" cho vang cuc tuc, cuc han va cuc tho bi ra khoi cai so.)
Thương Kẻ Tiểu Nhân
gửi người Huế xưa
Xót thương cho kẻ tiểu nhân
Chửi thơ thoá mạ sôi gan oán hờn
Hận vì tủi hận nguồn cơn
Cha sinh mẹ đẻ thờn bơn kém tài
Độc quyền thơ phú hết thời
Khom lưng bợ đỡ mọt đời văn nô
Căm thù dân chủ tự do
Thông tin đại chúng làm thơ cho đời
Văn nhân máu lệ từng rơi!
Trăm hoa đua nở nổi trôi ngậm ngùi
Ngu dân đã quá quen rồi
Dĩ hoà vi quý đười ươi vịt vờ
Bát cơm nhồi nhét căm thù
Thương yêu giai cấp mọi nhà như nhau
Tâm hồn dân tộc thăng hoa
Muá may nhảy nhót la đà vươn lên
Thơ văn tiêu chuẩn đảng viên
Đề cương chỉ thị triền miên say cuồng
Lan Viên Tố Hữu xiển dương
Dòng thơ con cóc thiên đường gió bay
Cúc cung tận tụy phô bày
Hợp gu chính trị sặc mùi mắm tôm
Bàn dân thiên hạ âm thầm
Trải bao thập kỷ tối tăm đêm dài
Chửi cha thì để làm chi
Làm thơ mà khóc cho đời bi thương
Ác ngôn khẩu báo vô thường
Ghen tuông uất hận sôi lòng tiểu nhân
Ngậm cười cho lũ vô luân
Đọc thơ chẳng hiểu thi nhân căm hờn?
3.1.2010
Bạn dám nhận mình là Người Huế Xưa mà không biết ngượng. Người vô học như bạn viết chữ Việt chưa rành. Tôi xa nước hơn ba chục năm rồi nhưng tôi vẫn không nỡ quên tiếng Việt. Tôi còn viết được những bài tâm sự, tâm bút và làm thơ cho bạn đọc muôn nơi. Bạn là ai mà dám xỉ nhục phỉ báng tôi? Hình như bạn chả hiểu gì v những bài thơ tôi viết ra. Bạn quen đọc những loại thơ văn lá cải rẻ rách tuyên truyền của bọn bồi bút phản động chống nhân loại văn minh đầy rẫy trong báo nhân dân hay báo đảng hoặc bạn chỉ là một kẻ tiểu nhân kém tài vô học. Nên bạn mới ghen tỵ căm hờn với tôi về chuyện thơ phú, bạn viết ra những lời hằn học với tôi để làm gì? Bạn đã thấy thoả mãn và sung sướng hỉ hả chưa? Bạn không thấy mình quá hèn kém ti tiện à ? Một người có tâm hồn cằn cỗi ghẻ lở như bạn, không biết thưởng thức văn chương nghệ thuật thì vào đây đọc văn thơ của tôi để làm gì?
Dù cho có
phải là công an cúc cung tận tụy làm tay sai cho đảng, hay là kẻ cuồng tín tôn
thờ chủ nghĩa cộng sản cũng không nên viết những lời hỗn xược như với tôi như
vậy. Anh Lê Văn nói đúng trong thơ, tôi hoạ lại thơ Anh Lê Văn là để chia sẻ
đồng cảm với anh về những nhận xét khách quan thực tế và sự dối trá của chế độ
cộng sản. Ở Việt Nam họ vẫn còn tồn tại được, con cháu họ, gia đình vợ con của
nhữg kẻ có chức có quyền vẫn nhởn nhơ tác yêu tác quái vì còn có những loại
ngưòi như bạn cam tâm một kiếp trâu bò vô học kém hiểu biết, nhưng miễn có
nhiều tiền. Quyết tâm theo đảng, còn đảng còn mình mà căm thù văn nhân sĩ tiến
bộ. Tôi buộc phải sửa lại văn của bạn “ Trúng gu ông Lu Hà Rồi”; Các bạn đọc
muôn nơi, đọc thơ tôi là trúng gu tôi, nghĩa là trúng mưu tôi, hay là hợp với
tâm tình của tôi.?“
Thử hỏi:Tôi
có mưu mô gì về cái chuyện làm thơ? Tuyên truyền chống chế độ à? Tôi chống để
làm cái quái gì, chế độ của các người thì cứ việc mà giữ. Thơ tôi là những nhận
xét thực tế khách quan. Một nhà nước,
một xã hội thực sự muốn tiến bộ muốn tốt cho dân thì phải xem xét lại những sai
lầm cuả mình, tôi và anh Lê Văn nói có đúng không? Phải biết sửa mình và biết
ơn tôi mới phải. Nếu biết là xấu thì phải sửa cho tốt đẹp, vì quyền lợi cuả
toàn dân. Bạn bảo những ngưòi đọc tôi là trúng gu tôi, họ đều cùng duộc tăm tối
và ngu cả, chỉ có bạn mới là người khôn, là kẻ thức thời biết gió chiều nào che
chiều âý, xu thời mẫn thế, mũ ni che tai để hưởng lợi?
Trích: “ Tha hồ mà hoạ mà bình loạn nhé”. Nếu bạn thơ
hay, văn giỏi sao bạn không hoạ và bình đi? Ban tự nhận mình là người Huế xưa mà
không biết ngượng không có chút liêm sỉ nào hết. Người Huế xưa là của những
công tằng tôn nữ, là cuả văn sĩ thi nhân đài các. Họ là những người yêu văn
chương nghệ thuật và tha nhân. Người vô
học như bạn viết không rành tiếng việt cũng nhận mình là Người Huế xưa mà không
thấy ngượng. Còn người Huế ngaỳ nay đều ngu và hèn kém cả nên bạn không muốn
nhận?
Trích:” Chúc
ông phun châu nhả ngọc”. Bạn ghen tức căm thù thơ văn tôi như thế kia à? Thơ
tôi nó làm bạn hằn học như thế kia à? Như vậy tác dụng của nó đã làm cho bạn
phải nổi giận sôi sục, làm cho bạn phải phát khùng lên? Với người có tri thức
hiểu biết họ sẽ tủm tỉm cười thầm và ngưỡng mộ tôi. Chỉ có những đứa đầu gà óc
đất sét hay thừa sai tăm tối mới chán ngán tôi thôi.
Trích: ” Cho
văng cục tục, cục hận, cục thô bỉ ra khỏi cái sọ”, Tôi việc gì phải làm thơ đến
nỗi văng cục tục, cục hận, cục thô bỉ ra khỏi cái sọ . Làm thơ viết văn như vậy thì còn gì thơ nữa, làm sao những cục đó lại có thể lổn nhổn chen vào thơ theo vần theo nhạc được? Chính bạn mới viết văng những cục đó ra khỏi cái đầu hằn học tức tối cuả bạn, bạn gọi là cái sọ. Ở Việt Nam bọn công an sẽ đe doạ, mày còn viết thơ làm văn nưã tao sẽ bắn cho bể sọ. Nhièu thằng làm thơ như mày chỉ tổ có hại ngót đi nồi cơm cuả vợ con tao, tao bắn cho bể sọ. Tôi khuyên bạn nghĩ lại những lời bạn đã viết cho tôi. Bạn nên nhớ tôi là một người có tâm hồn thi sĩ, chỉ biết yêu thương, phê phán công khai. Tôi không thích căm thù oán hận ai như bạn tưởng. Cộng sản cũng là con ngưòi tôi cũng thấy cần tôn trọng nhân phẩm,
nỗi văng cục tục, cục hận, cục thô bỉ ra khỏi cái sọ . Làm thơ viết văn như vậy thì còn gì thơ nữa, làm sao những cục đó lại có thể lổn nhổn chen vào thơ theo vần theo nhạc được? Chính bạn mới viết văng những cục đó ra khỏi cái đầu hằn học tức tối cuả bạn, bạn gọi là cái sọ. Ở Việt Nam bọn công an sẽ đe doạ, mày còn viết thơ làm văn nưã tao sẽ bắn cho bể sọ. Nhièu thằng làm thơ như mày chỉ tổ có hại ngót đi nồi cơm cuả vợ con tao, tao bắn cho bể sọ. Tôi khuyên bạn nghĩ lại những lời bạn đã viết cho tôi. Bạn nên nhớ tôi là một người có tâm hồn thi sĩ, chỉ biết yêu thương, phê phán công khai. Tôi không thích căm thù oán hận ai như bạn tưởng. Cộng sản cũng là con ngưòi tôi cũng thấy cần tôn trọng nhân phẩm,
nhân cách
cuả họ
Nhân dịp năm
mới chúc bạn và gia đình một năm hoan hỉ, an lạc và thịnh vượng
Lu Hà
Lu Hà
(saigon đăng ngày 01/04/10 - 5:18 PM
Đồ"ba phải"! Ông Lu Hà vừa ba hoa vừa hèn, chỉ là cái loại vừa ăn
cướp vừa la làng, lu loa như mụ già đạp nhầm phải đỉa! Vừa sợ vừa nhảy choi
choi lên mà gào ! Rỏ là môm 5 miệng 10 mà không biết ngượng.)
Lại thêm một
bạn đọc lần này lấy tên là Sài Gòn chứ không lấy tên là Hồ Chí Minh để mập mờ
giữa cộng sản và quốc gia, giữa cuồng tín nô lệ và tự do. Thật chả ra thế nào
cả, cái trò ném đá dấu tay, nửa ngay nửa gian để mượn cớ xỉ nhục tôi như vậy là
quá đáng lắm.
Nào tôi có
là gì đâu, tôi chỉ là một thi sĩ, thích làm thơ và viết bài tâm sự với bạn đọc
muôn nơi, trong tâm tình nhiễu điều phủ lấy giá gương. Tôi chỉ muốn học Đức
Phật không mang lòng thù ghét ai cả, kể cả người cộng sản ác độc gian manh tôi
cũng rất kính trọng nhân cách và tuổi tác của họ. Bạn bảo tôi là đồ ba phải,
nghiã là ai nói cũng nghe và mọi người đều đúng cả và tôi là người không có
chính kiến rõ ràng. Nhưng sau đó bạn lại bảo vưà ba hoa vưà hèn, tôi ba hoa cái
gì ? Hèn cái gì ? Chỉ làm thơ tâm sự thôi chứ có cái gì ghê gớm lắm đâu mà phải
ba hoa, phải hèn. Tôi có làm gì ra tội lỗi đâu mà bảo là hèn ? Phê phán những
sai lầm cuả xã hội và chế độ là có tội với đảng với nhân dân à ? Không tự ăn
năn hối cải là đồ hèn ? Bạn giống như một đưá trẻ con, sống giưã thời đại dân
chủ văn minh mà cứ như thời sắt máu khủng bố cuả Hitler, hay Stalin thuở trước
vậy. Bạn bảo tôi là loại vưà ăn cướp vưà la làng, tôi chỉ là một thi sĩ thôi,
có gì đâu mà phải ăn cướp la làng, tôi đã từng cướp cơm cuả ai đâu? Có từng nắn
từng quả bí, cọng rau cuả dân đâu mà bảo là ăn cướp.
Lu loa như mụ già đạp nhầm phải điả. Không
hiểu bạn dính phải buà mê thuốc lú gì mà lại coi khinh một người chỉ biết yêu
thương và làm thơ cho đời thôi thành mù già đáng ghét, đanh đá chua ngoa. Sao
bạn lại ghét tôi hơn cả điạ chủ ngày xưa vậy ? Vưà sợ vưà nhảy cho choi lên mà
gào, rõ ràng mồm 5 miệng 10 mà không biết ngượng.
Nói thật lòng làm thơ phê phán chế độ cộng sản thì không thể đuà được, vì chế độ này được coi là tàn bạo mất tính người nhất trong lịch sử. Nhưng không nói ra thì lương tâm mình cũng không yên, biết rõ rằng dân mình khổ, hàng triệu người phải vô lý chết oan mà mình không viết dăm ba lời thơ để an ủi nhưng cô hồn còn lẩn quất đâu đây. Bạn có thể lấy những lời vô lý thoá mạ tôi, tôi không trách bạn đâu. Vì bạn cũng là một con người đáng thương, những lời bạn viết ra, quanh co lắt léo nhưng suy nghĩ lại vẫn thấy đáng thương. Thôi chúc người lấy tên là SÀI GÒN ngủ ngon, có thực nhớ Saì Gòn cuả Miền Nam Cộng Hoà không hay là mẹo mực vờ vĩnh, chỉ tự lòng bạn mới biết được? Đọc qua những lời bạn viết, mới biết chỉ số IQ cuả bạn rất thấp, tương đương với một đưá trẻ 14 hoậc 15 tuối, chính vì vậy mà tôi lại thấy thương bạn hơn. Còn về sự gian manh ác độc có thể bạn cũng hơn hẳn người bình thưòng. Cái này tôi không muốn phân tích thêm về tâm lý cuả bạn. Dù sao cũng chúc bạn và gia đình một năm nhiều may mắn, và an lạc….
Nói thật lòng làm thơ phê phán chế độ cộng sản thì không thể đuà được, vì chế độ này được coi là tàn bạo mất tính người nhất trong lịch sử. Nhưng không nói ra thì lương tâm mình cũng không yên, biết rõ rằng dân mình khổ, hàng triệu người phải vô lý chết oan mà mình không viết dăm ba lời thơ để an ủi nhưng cô hồn còn lẩn quất đâu đây. Bạn có thể lấy những lời vô lý thoá mạ tôi, tôi không trách bạn đâu. Vì bạn cũng là một con người đáng thương, những lời bạn viết ra, quanh co lắt léo nhưng suy nghĩ lại vẫn thấy đáng thương. Thôi chúc người lấy tên là SÀI GÒN ngủ ngon, có thực nhớ Saì Gòn cuả Miền Nam Cộng Hoà không hay là mẹo mực vờ vĩnh, chỉ tự lòng bạn mới biết được? Đọc qua những lời bạn viết, mới biết chỉ số IQ cuả bạn rất thấp, tương đương với một đưá trẻ 14 hoậc 15 tuối, chính vì vậy mà tôi lại thấy thương bạn hơn. Còn về sự gian manh ác độc có thể bạn cũng hơn hẳn người bình thưòng. Cái này tôi không muốn phân tích thêm về tâm lý cuả bạn. Dù sao cũng chúc bạn và gia đình một năm nhiều may mắn, và an lạc….
Tôi rất ngạc nhiên, một người vô tư như tôi
chẳng oán thù ai bao giờ, nhưng cũng khối người cứ nằng nặc lăn sả vào để sỉ
mắng tôi. Tất nhiên tôi cũng phải nói rõ cho họ biết tôi không đáng ghét đâu
như họ lầm tưởng. Tôi không thích gây sự với cá nhân ai, chỉ làm thơ cho đời,
yêu ghét phân minh rõ ràng. Thấy cái gì chướng tai gai mắt thì thì phải nói ra,
bày tỏ cảm xúc cuả mình. Trước tình cảnh thê lương cuả người Việt Nam trong
vòng tăm tối dưới ách cai trị cuả người cộng sản, tôi cũng rất buồn. Sao mà họ
sinh ra mà khổ vậy,cứ đâm chém nhau hoài suốt từ năm 1945 cho đến bây giờ. Hàng
triệu người Việt Nam còm cõi mũi tẹt da vàng có chiều cao trung bình từ 1 mét
50 đến 1 mét 60 cứ nhìn nhau gườm gườm mà muốn ăn sống nuốt tươi nhau ngay cho
hả. Để giành giật nhau cái gì, cũng chỉ vì miếng ăn, muốn cho gia đình con cháu
mình được đoàn tụ vẻ vang hạnh phúc hơn người. Chỉ vì thế mà họ giết nhau như
cầm thú và bảo rằng đấu tranh giai cấp. Vài trăm năm sau, con cháu ta sẽ sặc
suạ cười cho thối muĩ cái ngu cuả cha ông nó thời chủ nghiã cộng sản gì đó hoành
hành. Hàng vạn ngưòi thân xác đã chôn sâu dưói đáy biển, hàng triệu xác chết đã
chôn vùi khắp nơi cả hai miền Nam Bắc nhưng hạnh phúc chả thấy đâu chỉ hoạ
chăng là giành cho một nhóm nhỏ vợ chồng con cái những người có chức có quyền,
súng đạn, quân đội ,công an trong tay.
Có một số người đầu năm mới không thèm chúc tụng cho tôi một lời cho tử tế, dù sao tôi cũng là một thi sĩ, hay cùng một giống người vói nhau cả, mà lại hằn học tôi như vậy. Làm như là con quái vật tranh mất phần ăn tết cuả họ, lấy mất đi cái nồi cơm cuả gia đình họ không bằng. Vì tôi mà họ phải đói, phải khổ. Họ tin tưởng thương yêu sùng bái ai là quyền cuả họ. Nhưng đối với tôi những người mà họ tin tưởng thương yêu sùng bái lại là những kẻ thực chất vô học lưu manh và đểu giả. Làm sao mà tôi có thể thương yêu sùng bái những kẻ có trí tuệ tầm thường mà chỉ số IQ kém hơn cả người bình thường được. Sùng bái những kẻ làm thơ con cóc, ăn cắp thơ, học đòi chủ thuyết ngoại lai mà cả thế giới văn minh khinh bỉ ruồng bỏ. Xin lỗi tôi không thể làm được.Tôi chỉ phê bình người cộng sản, chứ tôi không căm thù người cộng sản. Nếu chỉ có lý tưởng thôi nhưng không tàn ác dã man thì về mặt nhân phẩm, nhân cách cuả một con người hoàn chỉnh tôi cũng rất tôn trọng.
Có một số người đầu năm mới không thèm chúc tụng cho tôi một lời cho tử tế, dù sao tôi cũng là một thi sĩ, hay cùng một giống người vói nhau cả, mà lại hằn học tôi như vậy. Làm như là con quái vật tranh mất phần ăn tết cuả họ, lấy mất đi cái nồi cơm cuả gia đình họ không bằng. Vì tôi mà họ phải đói, phải khổ. Họ tin tưởng thương yêu sùng bái ai là quyền cuả họ. Nhưng đối với tôi những người mà họ tin tưởng thương yêu sùng bái lại là những kẻ thực chất vô học lưu manh và đểu giả. Làm sao mà tôi có thể thương yêu sùng bái những kẻ có trí tuệ tầm thường mà chỉ số IQ kém hơn cả người bình thường được. Sùng bái những kẻ làm thơ con cóc, ăn cắp thơ, học đòi chủ thuyết ngoại lai mà cả thế giới văn minh khinh bỉ ruồng bỏ. Xin lỗi tôi không thể làm được.Tôi chỉ phê bình người cộng sản, chứ tôi không căm thù người cộng sản. Nếu chỉ có lý tưởng thôi nhưng không tàn ác dã man thì về mặt nhân phẩm, nhân cách cuả một con người hoàn chỉnh tôi cũng rất tôn trọng.
Ở trong tâm hồn tôi hoàn toàn không có sự hận
thù bất cứ ai. Tôi muốn học tập cái đạo làm thơ . Tôi một đảng viên, dư luận
viên làm thơ cho mục đích tuyên truyền. Tôi không phải là nhà chính trị, không
đảng phái, không quốc gia, không cộng sản. Tôi chỉ là một thi sĩ thuần túy ghi
lại trung thực những vui buồn cay đắng đấu đá đua tranh lừa dối phản trắc của
người đời bằng thơ. Hay từ cảm xúc tức thời của tôi hỉ nộ ố ái yêu ghét phân
minh. Anh Phùng Quán bằng mấy câu thơ tự do mộc mạc nhưng đã định nghĩa nét
chính về được đạo làm thơ:
" Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ"
Còn tôi cũng viết một bài lục bát: Vì Sao Ta
Phải Làm Thơ đúng ra là: Vì Sao Ta Muốn Làm Thơ? Đã là nhà thơ tốt nhất là con
người tự do không theo một đảng phái nào hết, kể cả tham gia chính quyền . Ai
đó có cuộc sống lang bạt kỳ hồ nay đây mai đó cũng tốt để thả hồn với cỏ cây
muông thú thiên nhiên vạn vật.
Chính vì nhân cách tồi tàn của một số bạn đọc mà tôi buộc phải viết ra:
Nhân Cách Lụi Tàn
Chính vì nhân cách tồi tàn của một số bạn đọc mà tôi buộc phải viết ra:
Nhân Cách Lụi Tàn
Thương Cam tự xỉ vả mình
Phận làm con cháu Chí Minh lạc loài
Suối vàng ngạ quỷ đười ươi
Hồ Đồng rên rỉ rã rời chân tay
Dương trần u ám đoạ đầy
Tự mình hạ nhục đắng cay thế này...
Còn đâu lý tưởng cuồng say
Buá liềm cờ đỏ tung bay trong quần
Nạ đòng lổn nhổn chưá chan
Dâm ô trụy lạc xa gần liêu xiêu
Đỗ Mười Lê Duẩn Khả Phiêu
Buôn trâu hoạn lợn tiêu điều nước non
Kià bầy chó dái ác ôn
Tung tăng trên mạng chui luồn đó đây
Ăn cơm cuả đảng mặt dày
Phản hồi nhắng nhít cáo cầy phận Cam
Thần kinh hoảng loạn tối tăm
Điên khùng nhân cách tháng năm lụi tàn
9.8.2011 Lu Hà
Còn với những vị tự nhận là thi sĩ đảng viên cộng sản tôi cũng có mấy nhời nhắn nhủ:
Tiểu Nhân Lạ Gì
Còn với những vị tự nhận là thi sĩ đảng viên cộng sản tôi cũng có mấy nhời nhắn nhủ:
Tiểu Nhân Lạ Gì
Thơ tôi xin miễn khen chê
Dở ngô dở ngọng vo ve nhặng ruồi
Nói ra chỉ tổ chúng cười
Bữa sau câm họng đồ giòi thối tha
Lạ gì bản chất yêu ma
Hơn thua kèn cưạ con lừa u ơ
Ngu như thằng Hữu cũng thơ
Đàn em con cháu vịt vờ thơ ca
Chàng Xuân thái giám la đà
Mấy con cóc chết gật gà ta đây
Lưu manh bản chất cáo cầy
Tình tang gì chúng một bầy cẩu chui
Thơ ông ông cứ khoe mùi
Thơ tôi mặc xác cho vui cái đời....
Liệu
hồn chớ chõ mõm hôi
Răng đâu còn nữa hết rồi nhai cơm
Đàn bà con gái chồm hôm
Tình ông cứ ôm đồm mặc ông
Tình tôi là cõi thinh không
Là vầng trăng tỏ dáng hồng thiết tha
Rằng ông cứ cố rặn thơ
Bóp đầu đập óc mà trào ra văn
Tôi đây tứ hải phong trần
Bầy đàn chó dái tiểu nhân là gì?
gửi Thuan Nguyen Tan
gửi Thuan Nguyen Tan
Lu Hà
Tôi chỉ là một thi sĩ binh thường, làm thơ để
than thở, chia sẻ vui buồn với đời với nhân thế mà thôi. Mong những người không
thích thơ tôi, không thích những bài tâm sự cuả tôi thì vui lòng đừng đọc, và
để cho người khác dễ thông cảm với tôi đọc, nhất là các cháu thanh thiếu niên
Việt Nam. Xin sửa lại bài thơ gửi tặng bạn lấy tên là Saì Gòn, cái tên muôn
thuở cuả tình thương , thủ đọ ngày nào cuả nhà nước miền nam cộng hoà. Cộng Sản
cũng thích mưọn tên Sài Gòn tạm thời để trá hình mỵ dân lắm. Sau này lại có bạn
lấy tên là Hà Nội, Cao Bằng , Đà Nẵng v. vđể xỉ nhục tôi trên mạng vì cái tội
hay làm thơ. Không biết là do cùng một người hay nhiều người đây ?
Giữa Vòng Lao Lý
Giữa Vòng Lao Lý
Ta bà điên đảo trầm luân
Kiếp người thê thảm dương trần lầm than
Thế gian chuộng cuả khinh bần
Quyền cao chức trọng quen thân là vàng
Nhà cao cưả rộng khang trang
Đảng viên đánh bóng vẻ vang lường gàn
Giỏi nghề ăn bốc khóc gian
Trải bao thập kỷ tro tàn khói bay
Thủ
tiêu mật vụ cuồng say
Công an đảng trị mạng người xem khinh
Méo mồm bóp lại cũng xinh
Chủ chương đường lối sát sinh là thường
Hỏi ai ăn cướp la làng
Bàn dân thiên hạ rõ ràng trắng đen
Xưa nay thế sự cơ hàn
Vu oan đấu tố ngu dân vạn lần
Già mồm gái đĩ khoe trôn
Miếng ăn quá khẩu thành tàn là ai?
Dùi cui súng đạn trong tay
Chính quyền vô sản giết ngay chẳng từ
Đầu trâu mặt ngưạ côn đồ
Toàn dân làm chủ ngôn từ điêu ngoa
Nhẫn tâm đánh đập khảo tra
Hậu môn dương vật đủ trò mua vui
Mác Lê đâu phải giống người
Tranh giành vật chất giưã loài khuyển dương
Xót đau thế kỷ bi thương
Con Hồng cháu Lạc trong vòng lao lung
Từng đoàn lê bước thê lương
Năm châu bốn biển tìm đường thoát thân
Đồng quê đỏ ngập máu tràn
Hố chôn tập thể mậu thân vẫn còn
Bồng bềnh than khóc cô hồn
Tự do hải ngoại vẹn tròn tình thương
Nghẹn ngào u uất tha hương
Cuối năm buồn tủi sầu vương lệ trào
Giết nhau đã chán chê chưa ?
Hận thù nhau mãi bao giờ thì thôi
Dòng đời trôi nổi bi ai
Điên say mộng tỉnh hỡi người Việt Nam...
4.1.2010
Lu Hà
(gialong đăng ngày 01/05/10 - 4:22 PM
"trên
ghế bà đầm ngoi đít vịt
Dưới sân ông cử ngỏng đầu rồng"
Lu Hà! mày ăn đồ ăn ngoai lai mãi rồi mày ngu vậy sao? ăn nói hồ đồ gắn râu ông no vào cằm bà kia? mày chạy ra nươc ngoài hầu mong sống, ăn .vv.kệ cho đời mày,sao lai chê bai voc hình người VN lùn nhỏ? mày ăn cứt tây,giòng họ con cháu mày cao to rồi chưa? mày lột da mày cho trắng chưa?
... nhà mày bi chó dai cắn sao mày quay ra cắn người VN bằng cách mươn quantho? Người ta nói"con ko chê cha mẹ khó..."mày đã vong quốc! lần đầu tiên trong đời,tao chửi 1 người là mày! xưa giờ ,tao vốn là người ít nói, nay quá bất bình với mày , tao phải"đi với ma măc áo giấy" mà thôi! mày cần phải lu loa cho cả thế giới biết nhưng điều về Vn ko? ai cũng ngu cả,chỉ mày biết hay sao? sao mày ko làm nên một kênh nhưBbc đi? mày giỏi mà,mày là "đai nhân" nên ai mày cũng cho là tiểu nhân,ngu dốt? thể hiện cái khôn ngoai của mày ra, tao chỉ thấy mày là thứ hãnh tiến binh hoan và chó dai ,chó săn mà thôi.)
Dưới sân ông cử ngỏng đầu rồng"
Lu Hà! mày ăn đồ ăn ngoai lai mãi rồi mày ngu vậy sao? ăn nói hồ đồ gắn râu ông no vào cằm bà kia? mày chạy ra nươc ngoài hầu mong sống, ăn .vv.kệ cho đời mày,sao lai chê bai voc hình người VN lùn nhỏ? mày ăn cứt tây,giòng họ con cháu mày cao to rồi chưa? mày lột da mày cho trắng chưa?
... nhà mày bi chó dai cắn sao mày quay ra cắn người VN bằng cách mươn quantho? Người ta nói"con ko chê cha mẹ khó..."mày đã vong quốc! lần đầu tiên trong đời,tao chửi 1 người là mày! xưa giờ ,tao vốn là người ít nói, nay quá bất bình với mày , tao phải"đi với ma măc áo giấy" mà thôi! mày cần phải lu loa cho cả thế giới biết nhưng điều về Vn ko? ai cũng ngu cả,chỉ mày biết hay sao? sao mày ko làm nên một kênh nhưBbc đi? mày giỏi mà,mày là "đai nhân" nên ai mày cũng cho là tiểu nhân,ngu dốt? thể hiện cái khôn ngoai của mày ra, tao chỉ thấy mày là thứ hãnh tiến binh hoan và chó dai ,chó săn mà thôi.)
(còn nữa )
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen