Nguyễn Cảnh Thơ phải
chăng là cánh tay dài của CSVN gưỉ gắm ở Paris? Ta hãy nghe Thơ nói cái gì:
Trích: "Anh Bùi
Tín ạ! Tôi phải viết thêm lời này để anh suy nghĩ mà không nên viết sai sự thật
mất uy tín của người cầm bút lâu năm như anh."
Gọi ông Bùi Tín là anh
chắc Thơ cũng vào tuổi dê cụ rồi. Tóc thơ có thể bạc trắng để dài như các đạo sĩ
phái Các Mác, mặt đỏ au như gà chọi, tay cầm thanh kiếm cùn chuyên chính vô sản,
miệng tụng khẩu quyết của Mác, Lê, Mao, Hồ?
Thơ cũng biết ông Bùi
Tín xưa từng là môn đệ của Mác. Từ ngày phát hiện ra Mác chỉ là một tà giáo,
nên ông Bùi Tín đã quyết chí cạo râu, gác kiếm để theo chính môn tông phái thế
giới tư bản dân chủ tự do.
Thơ năn nỉ ông Bùi Tín
đừng viết ra những sự thật bê bối của giáo phái. Giáo phái Mác Lê vẫn đang kiếm
ăn khá, dân chúng quân đội công an v.v...vẫn còn u mê vẫn còn có thể bíp được. Nhiệm
vụ của Thơ ở hải ngoại nắm vững cộng đồng cố gắng lùa những con cừu ngây thơ
vào cái chuồng yêu nước rương sẵn bẫy. Những con gà Việt Kiều yêu nước đẻ nhiều
euro, dollar dưới chiêu bài ủng hộ phong trào dân chủ do nhân quyền do công an
tình báo ngoại vi của đảng đảm nhiệm.
Thơ giả bộ thật thà
khuyên ông Bùi Tín đừng viết sai sự thật? Ông Bùi Tín viết cái gì sai sự thật?
Thơ ấm ớ không nói ra. Chứng tỏ Thơ cố ý vờ
vĩnh anh anh tôi tôi chung chung để vu cáo làm mất uy tín của ông Bùi
Tín? Vẫn chiến thuật lúc cương lúc nhu, lúc doạ nạn lúc tâng bốc như kiểu bọn
phản động khủng bố Stalin, Mao Trạch Đông vẫn thường làm.
Nâng Bùi Tính cầm bút
lâu năm để nịnh. Cố tình làm mất uy tín để doạ nạt lăng nhục. Sai sự thật để đối
trắng thay đen, chân giả lẫn lộn không biết đâu mà lần.
Theo phán đoán của tôi
: Bài báo về sự thật thiên tài của tưóng Giáp do ông Bùi Tín viết là một
nhát buá choáng váng đập vào ý đồ chiến lược của cộng sản muốn tôn tướng
Giáp lên làm á thánh thay cho ông Hồ. Tạo
khuân mặt mới dựng lại niềm tin của nhân dân, để đảng có nhiều cơ hội may mắn cầm
quyền, kéo dài thêm thời gian hấp hối, hòng vơ vét được nhiều tiền của hơn nữa
trước nguy cơ phải kéo cả bầu đàn thê tử chạy trốn ra nước ngoài tỵ nạn khi đám
dân đen phẫn nộ nổi lên?
Trích: "Anh dạo
này có mấy đệ tử hay bảo vệ anh chắc quá là Lu Hà và Hồ Đâmchật. Anh hãy cẩn thận
đó vì chúng như người ta nói là lũ lưu manh, đâm thue chém mươn ở chợ Sắt Hải
phòng và chợ Bến Thành sài gòn trốn chạy sự truy lùng của luật pháp nhà nước, lợi
dụng lúc bà con vượt biên nhẩy dù ra nước ngoài nay viết bậy chửi càn làm khổ bạn
đọc.".
Cái truyện lưu manh
đâm thuê chém mướn, biạ đặt này hợp với cái giọng văn và trình độ của Nguyễn Cảnh
Thơ hơn. Ông Hà và ông Hô chỉ viết bài bàn về các vấn đề thơ văn, triết học, thời
sự, và các hiện tượng phá hủy nhân cách trong xã hội Việt Nam, chứ có dính dáng
gì đến chuyện đâm thuê chém mướn. Vô tình Thơ đã để lộ quãng đời quá khứ cuả y
là một tên đâm thuê chém mướn, có thể y đã từng làm quản giáo coi tù ở VN. Bàn
tay y đã đẫm máu đồng loại?
Trích: "Anh dao
du với chúng không cẩn thận chúng chửi anh và hại anh đó. Loại này không thể
tin đâu.".
Rõ bố láo, ai giao du
với ông Bùi Tín và ông Hồ Dâm Dật? Cũng như mọi người, tôi chỉ biết ông Bùi Tín
hiện nay đang ớ Pháp và ông Hồ Dâm Dật ở Mỹ. Tôi thì có thân thích gì với hai
ông này? Tôi chỉ đọc những gì các ông ấy viết công khai trên mạng, thấy đúng thấy
chí lý thì bảo là đúng là chí lý. Chính ra còn nhiều bài viết của ông Bùi Tín
tôi chỉ đọc lướt qua thôi và cũng không đồng cảm cho lắm. Tôi là tôi, Bùi Tín
là Bùi Tín, Hồ Dâm Dật là Hồ Dâm Dật là ba con người ba tính cách, ba nhận thức
về thế giới quan nhân sinh quan chưa hẳn đồng nhất với nhau. Giọng này đúng là
giọng ma cô ở chợ bến thành rồi còn gì. Tóm lại Nguyễn Cảnh Thơ nửa kín nưả hở
lộ ra y là một tên lưu manh đầu gấu ở chợ Bến Thành. Thật ra tôi không rõ người
này là Nguyễn Cảnh Thơ hay là Nguyễn Cảm Thơ vì thấy cái tên Nguyễn Cảnh Thơ
chuyên phản hồi ba lăng nhăng trên mạng Báo tổ quốc.
Trích: "Thật chân
thành khuyên anh như vậy, mong anh thông cảm cho nhé nếu có điều chi không được
làm anh hài lòng."
Paris, ngày 3 tháng 5
năm 2010.
Nguyễn Cẩm Thơ.
Nghe cái tên lưu manh
hạng bét này, hắn chân thành khuyên ông Bùi Tín. Cứ như Chí Phèo kể chuyện tiếu
lâm. Hắn lám tốn mất một Báo Tổ Quốc một
chổ trống để mọi ngưòi phải đọc những dòng ba lăng nhăng thế này. Tôi không thấy
khổ mà lại thấy vui, vì chả mấy khi được nghe Chí Phèo sống lại kể chuyện ông
ba mươi, chuyên ma chơi, xui bọn trẻ con ăn cứt gà sát.
4.5.2010 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen